Lê Khinh Nhan thoáng sững , chợt mỉm : “ .”
Ánh mắt Hà Dao Chi chợt lóe lên vẻ tò mò: “Có thể hỏi một chút là cô định tặng cho ai ?”
[Còn thể tặng cho ai nữa, chắc chắn là Cố Ngôn Đình !]
[Tổng giám đốc Cố đúng là đen đủi, loại phụ nữ bám víu mãi buông.]
[Haha, tò mò Lê Khinh Nhan sẽ tặng quà gì đây. Cô nghèo rớt mồng tơi như thế, chắc chẳng mua nổi thứ gì tử tế !]
[Thật là khó hiểu, Lê Khinh Nhan dám thẳng thừng chuyện mặt Hà Dao Chi – chính chủ cơ mà, thấy chột chút nào ?]
Nghe thấy Hà Dao Chi hỏi , ánh mắt Cố Ngôn Đình cũng vô thức hướng về phía Lê Khinh Nhan.
Đôi mắt sâu thẳm của dường như xuyên thấu nội tâm cô.
Suốt mấy ngày nay, cô vẫn cố tình giữ cách với .
trong lòng Cố Ngôn Đình thừa hiểu, với tình cảm sâu đậm Lê Khinh Nhan dành cho , cô thể nào thật sự buông bỏ dễ dàng.
Vậy nên, bây giờ cô định tặng một món quà tỉ mỉ chuẩn để mong hồi tâm chuyển ý ? Một niềm vui sướng nhàn nhạt dâng lên trong lòng Cố Ngôn Đình, nhưng nhanh chóng đè nén nó xuống.
Anh sẽ dễ dàng tha thứ cho Lê Khinh Nhan, cho cô một bài học thích đáng.
Lê Khinh Nhan khẽ nhíu mày Hà Dao Chi: “Chẳng lẽ, cô lo lắng sẽ tặng quà cho Cố Ngôn Đình ?”
Mèo Dịch Truyện
Sắc mặt Hà Dao Chi cứng đờ.
Hà Dao Chi tuyệt đối ngờ Lê Khinh Nhan thốt những lời đó.
Không đợi cô kịp nghĩ lời đáp, Lê Khinh Nhan tiếp: “Cô yên tâm , sẽ tặng bất cứ thứ gì cho nữa .” Trong nguyên tác tiểu thuyết, nguyên chủ đích thực chuẩn quà cho Cố Ngôn Đình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-63.html.]
Cô thức đêm đan xong một chiếc khăn quàng cổ tặng cho Cố Ngôn Đình, nhưng thứ cô nhận chỉ là những lời châm biếm lạnh lùng từ .
Cuối cùng, chiếc khăn quàng cổ còn Cố Ngôn Đình thẳng tay ném mặt bàn dân thiên hạ, khiến nguyên chủ cộng đồng mạng chế giễu ngớt.
“Ký chủ, nếu cô định tặng quà cho Cố Ngôn Đình, cô định tặng cho ai?” Hệ thống tò mò mặt, “Chẳng lẽ là Tiền Đào ?”
Hiện tại, mỗi khách mời đều cộng sự cố định. Bất kể Lê Khinh Nhan cuối cùng chọn ai bạn cặp, cô đều sẽ cư dân mạng mắng chửi.
Chỉ khác là nếu chọn một nam khách mời khác, cô sẽ mắng ít hơn một chút. Còn nếu lựa chọn Cố Ngôn Đình, e rằng cô sẽ ném đá tới tấp, mắng cho sấp mặt.
Lê Khinh Nhan bất đắc dĩ thở dài: “ gì đồng đội, vẫn luôn là một một đội. Đã , món quà đương nhiên dành cho chính .”
Hệ thống sững sờ mất một lúc lâu, mới dè dặt hỏi: “Như chấp nhận ạ?”
“Tất nhiên là hợp lệ!” Lê Khinh Nhan dõng dạc , “Dù theo yêu cầu của ban tổ chức, đối tượng ‘rung động’ nhất định là một trong bảy vị khách mời – chẳng lẽ là khách mời ?” Hệ thống á khẩu.
Hình như… cũng lý đấy chứ.
[Lê Khinh Nhan tặng quà cho Cố Ngôn Đình á? Thật giả trời!]
[Thật lòng mà , từ đầu chương trình tới giờ thấy Lê Khinh Nhan chủ động tìm Cố Ngôn Đình lấy một .]
[Haha, cũng chả tin. Cô gái ham tiền như cô thể bỏ qua cơ hội vàng chứ? Chắc đang tìm cách lấy lòng Cố tổng đây.]
[Có khi là mặt chính chủ Hà Dao Chi nên ngại dám xuống tay đó chứ.]
[Đừng thế, Lê Khinh Nhan cũng bao giờ mất mặt ai mà.]
Bàn tay Cố Ngôn Đình cầm đũa khẽ run lên, suýt chút nữa thì rơi.
Anh ngước mắt về phía Lê Khinh Nhan, ánh mắt pha chút khó tin.