Xuyên Sách Trở Thành Nữ Chính Trong Truyện Ngược Văn - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-09-23 10:59:01
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong phòng quan sát, tâm trạng của Tiết Tri Niên từ chỗ kinh ngạc ban đầu, dần dần chuyển thành khó hiểu, ngay đó trở nên chút nghi ngờ nhân sinh.

 

Đến giờ phút , c.h.ế.t lặng.

 

"Xem ... vận may của Cố tổng, đúng là cho lắm." MC ho khan một tiếng, cố nén tiếng .

 

Duyệt Gia tiếp: "Phải là, cảnh núi tuyết khắc nghiệt, chỉ cần sơ sẩy một chút là thể lạc lối ngay."

 

Hai như , chỉ là cho Cố Ngôn Đình và Tiết Tri Niên một đường lui.

 

Chỉ là, Tiết Tri Niên hiện tại còn tâm trạng như lúc ban đầu.

 

Anh vẫn chăm chú màn hình, cứ suy nghĩ mãi hiểu, vì Cố Ngôn Đình chuyên gia dẫn đường mà vẫn nhầm đường.

 

Anh yên lặng chờ đợi, hy vọng thứ thể sớm trở quỹ đạo ban đầu.

 

Thế nhưng, một giờ trôi qua, hai giờ trôi qua...

 

Cố Ngôn Đình vẫn tìm con đường chính xác. Mà ngược , họ lạc lối .

 

"Anh Cố, chúng hiện tại rốt cuộc đang ở ..." Giọng Hà Dao Chi thấp, cô sắp còn sức để nữa.

 

Nghe câu hỏi của cô, đầu óc Cố Ngôn Đình trống rỗng.

 

Anh nghĩ mãi mà rõ là nơi nào xảy vấn đề.

 

Mục tiêu rõ ràng gần ngay mắt, cứ xa vời vợi. Giống như là ảo ảnh, mãi mãi thể chạm tới.

 

Anh khó khăn lắm mới nhấc chân về phía , chẳng còn nhớ rõ đây là bước chân thứ bao nhiêu .

 

Sao chuyện trở nên như ?

 

Trong kịch bản nguyên tác, đáng lẽ giờ an vượt qua khu vực nguy hiểm và dựng trại nghỉ chân gần đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-50.html.]

hiện tại, mặt trời lặn, vầng trăng dần hé lộ.

 

Họ bộ từ rạng đông cho đến khi màn đêm buông xuống, nhưng vẫn thấy bóng dáng mục tiêu .

 

"Cố tổng, chị Chi Chi, chúng e là lạc đường ."

 

Dù trạng thái thể lực khá hơn nhiều so với hai , nhân viên phía vẫn chần chừ một lúc, mới dám lên tiếng sự thật.

 

Vừa dứt lời, kìm thở dài thườn thượt. Rõ ràng, tiền thù lao hậu hĩnh từ ban tổ chức hề dễ kiếm như tưởng tượng.

 

Lạc đường ở cái nơi quỷ quái , trời mới họ còn lang thang đến bao giờ!

 

"Cậu cái gì... Chúng lạc đường á?" Hà Dao Chi ngây , dám tin.

 

vội vàng liếc Cố Ngôn Đình đang bên cạnh, thấy vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, im lặng . Tia hy vọng cuối cùng trong lòng cô vụt tắt, mắt tối sầm, suýt chút nữa thì ngất xỉu ngay tại chỗ.

 

Rõ ràng vài bước nữa là đến nơi !...

 

Ngày hôm , năm giờ sáng.

 

Bình minh hé rạng, Lê Khinh Nhan nhanh chóng thu dọn lều trại cùng các vật dụng cá nhân, chuẩn lên đường.

 

Cô đeo ba lô leo núi lưng, chợt thấy nhân viên công tác xung quanh thấp giọng bàn tán.

 

"Mọi ? Cố tổng và Hà Dao Chi lạc núi tuyết . Đến giờ vẫn tìm thấy họ đấy."

Mèo Dịch Truyện

 

"Bạn , Tiểu Yến, ban đầu phân nhóm của Cố tổng. Ai cũng nghĩ cô sẽ sướng hơn, chịu cảnh cực nhọc vì đường vòng. Ai mà ngờ..."

 

"Thật sự quá thê thảm, may mà phận của chúng đều . Hà Dao Chi và Cố tổng vốn quen sống trong nhung lụa, chịu đựng nổi kiểu giày vò chứ? Chậc chậc chậc."

 

"Tối hôm qua Hà Dao Chi hôn mê bất tỉnh, trạng thái của Cố tổng cũng khá hơn chút nào. Hai bọn họ chịu đủ khổ sở ."

 

Hầu hết những nhân viên công tác phân tổ của Lê Khinh Nhan đều là do còn lựa chọn nào khác.

 

 

Loading...