Chẳng bao lâu nữa, cốt truyện sẽ diễn đúng đoạn cô sửa đổi.
Trò mới chính thức bắt đầu.
Về phía bên , Hà Dao Chi đang cầm một bông hoa hồng trong tay, khóe môi hé nở nụ thoải mái.
"Anh Cố, em khát quá..." cô nhõng nhẽo .
Cố Ngôn Đình liếc cô một cái, dừng bước, mở nắp chai nước khoáng đưa sang.
Fan CP trong phòng livestream bắt đầu bão bình luận đầy kích động. "Các chị em ơi, đây là thứ mấy đôi thể hiện tình cảm ?"
[Các khách mời khác đều đang chật vật leo núi, mà kênh của Cố tổng và Chi Chi ngập tràn khí màu hồng. Hai đúng là ngọt ngào đến c.h.ế.t mất thôi!]
[Ha ha ha, xem Cố tổng thật sự tự tin, thể thể hiện tình cảm, bình tĩnh leo núi như gì!]
[Đoạn đường vững vàng, Cố tổng hề lạc đường. Ai còn tưởng là leo núi chuyên nghiệp.]
[Đây đại khái chính là hình mẫu năng trong truyền thuyết đấy mà.]
Sau khi một quãng, Cố Ngôn Đình dừng bước, ánh mắt lướt xung quanh.
"Anh Cố, chuyện gì ?" Hà Dao Chi hỏi.
Cố Ngôn Đình trầm ngâm một lát, đó dùng giọng điệu thể phản bác : "Đi lối ."
Cách đó xa chính là một sườn núi bằng phẳng, họ thể nghỉ ngơi và hồi phục sức lực ở đó.
Nếu may mắn, đêm nay họ thể dễ dàng đuổi kịp Lê Khinh Nhan.
Cố Ngôn Đình ngước mắt về phía sườn núi đá sừng sững ngay mặt, sải bước tiến về phía . Hà Dao Chi theo bóng lưng , lòng tràn đầy tin tưởng, vội vã bước nhanh theo .
Cố Ngôn Đình quả nhiên vẫn đáng tin cậy. Anh chỉ thể đưa cô lên núi một cách thuận lợi, mà còn thường xuyên thể hiện tình cảm, khiến cô cảm thấy ấm lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-48.html.]
Mèo Dịch Truyện
Dựa theo lộ trình vạch sẵn, chỉ cần thêm một đoạn ngắn nữa là họ sẽ đến điểm dừng chân an .
Nghĩ đến đó, cơ thể rã rời của Hà Dao Chi như tiếp thêm sức lực, bước chân cũng trở nên nhanh nhẹn hơn hẳn.
Chỉ một đoạn đường ngắn nữa thôi...
Chắc chỉ vài phút là tới nơi? Ánh nắng chiều rải xuống mặt đất, lớp tuyết trắng phản chiếu một vầng sáng vàng rực.
Hà Dao Chi từng bước nặng nề giẫm lên tuyết, thở hổn hển. Cô dãy núi trùng điệp xa xăm, khóe môi thoáng vị đắng chát.
"Anh Cố, chúng còn bao lâu nữa ?" Cô sắp kiệt sức .
Cố Ngôn Đình bình thản về phía xa: "Nhanh thôi, chỉ còn vài bước nữa là tới."
Nghe xác nhận, Hà Dao Chi khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Nghĩ đến đích đến còn xa, cô hít thật sâu một , tiếp tục theo Cố Ngôn Đình.
nhanh, cả hai nhận chuyện chẳng hề đơn giản như họ nghĩ.
Con đường phía hề bằng phẳng như họ tưởng tượng. Hoàn ngược , mắt họ đột ngột xuất hiện một vết nứt băng khổng lồ, vốn dĩ thể ở khu vực .
"Cái ..." Vẻ mặt Hà Dao Chi lộ rõ sự kinh hoàng và sợ hãi tột độ.
Bất cứ ai chút kiến thức cơ bản đều hiểu rõ vết nứt băng núi tuyết nguy hiểm đến nhường nào. Một khi rơi đó, gần như khả năng sống sót. [Chuyện quái gì đang xảy ? Ngọn núi tuyết vốn dĩ đánh giá hệ nguy hiểm cao, một khu vực c.h.ế.t như thế chứ?!]
[Tốt thật đấy nhỉ, đây là cái vận may gì của Cố tổng thế . Bao nhiêu chỗ bằng phẳng , cứ thích đ.â.m đầu khu vực .]
[Ha ha ha, c.h.ế.t mất thôi! ngay cái tên Cố Ngôn Đình đáng tin sẽ sớm "toang" mà.]
[Chẳng hiểu , khi xem livestream, chẳng hề bất ngờ khi thấy Cố tổng gặp sự cố.]