Sáng hôm .
Phó Thần Cảnh với tâm trạng phơi phới, bước văn phòng, thì thấy Phó Nhạc Cảnh vội vàng đẩy cửa xông .
"Anh ơi, sẽ ngờ tối qua em thấy ai ở nhà ."
Cậu thở hổn hển, vẻ mặt phức tạp khó hiểu, đan xen bao nhiêu cảm xúc mà Phó Thần Cảnh tài nào lý giải nổi.
"Ồ? Có chuyện gì ?" Phó Thần Cảnh dừng công việc đang dở, nhíu mày.
Phó Nhạc Cảnh hiếm khi nào vội vã, kích động đến thế. Lần thẳng thừng xông văn phòng tìm , chắc chắn là chuyện lớn .
"Là chị Lê đó. Tối hôm qua lúc em đang dạo, em tận mắt thấy chị Lê một đàn ông lạ mặt đưa về. Trước lúc chia tay, còn tặng chị một bó hoa hồng đỏ thắm."
Phó Thần Cảnh sửng sốt.
Anh nhớ rõ mồn một rằng tối qua Lê Khinh Nhan bảo cô tăng ca một ở công ty, cũng chẳng hẹn hò bàn bạc dự án mới với đồng nghiệp nào cả.
Nếu , tại đàn ông khác đưa cô về?
Cộng thêm những hành động bất thường gần đây của Lê Khinh Nhan, ngón tay Phó Thần Cảnh đang vô thức vuốt ve chiếc nhẫn bỗng cứng đờ, đầu óc nhất thời trống rỗng.
"Mà chị Lê cũng giống một kẻ phụ tình bạc bẽo chút nào." Phó Nhạc Cảnh nhíu mày trầm tư: "Có lẽ, cô cũng lý do của riêng ...?"
Ánh mắt Phó Thần Cảnh khẽ lay động, đầu về phía Phó Nhạc Cảnh.
Và , thấy em trai hào hứng : "Em hiểu ! Chị Lê thể đang mắc bệnh nan y gì đó, cho nên cô mới cố tình xa lánh , giả vờ lòng đổi ."
Thôi , đúng là nên kỳ vọng ý kiến của Phó Nhạc Cảnh.
"Anh đừng nghĩ em đùa." Phó Nhạc Cảnh thoáng qua biểu cảm của trai, tận tình khuyên bảo : "Tin em , trong mấy bộ phim truyền hình Hàn Quốc đều y chang đó!"
Phó Thần Cảnh day day thái dương, cảm thấy cơn đau đầu nhè nhẹ ập đến.
"Nếu đúng là thì thà cô lòng đổi còn hơn." Anh .......
Tối hôm , trăng sáng và thưa, một cơn gió nhẹ mơn man. Phó Thần Cảnh Lê Khinh Nhan kéo phòng khách, hai cùng sô pha. Anh vẻ mặt nghiêm túc của Lê Khinh Nhan, tâm trạng trùng xuống từng chút một.
Lê Khinh Nhan khẽ : "Thật , một chuyện mà em giấu bấy lâu nay."
Khoảnh khắc , cuối cùng cũng tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-3594-thu-toi.html.]
Ngón tay Phó Thần Cảnh bất giác siết chặt, đôi mắt đen sâu thẳm khẽ cụp xuống, lảng tránh ánh của cô.
Lê Khinh Nhan dường như nhận sự khác lạ của , vẫn thản nhiên tiếp lời: "Nói thật nhé, hai chúng ở chung sớm tối lâu như , chắc hẳn cũng sớm cảm thấy gì đó đúng đúng ? Thật , em…”
"Đủ , Lê Khinh Nhan." Phó Thần Cảnh gằn giọng, cắt ngang lời cô.
Lê Khinh Nhan ngạc nhiên, ánh mắt khó hiểu .
Khóe môi Phó Thần Cảnh giật giật, giọng khàn đặc cất lên: "Chuyện đêm Valentine hôm đó, hết ."
Lê Khinh Nhan sững sờ, nhất thời kịp phản ứng: "Anh... hết ?"
"Ừ." Phó Thần Cảnh chậm rãi tiến đến gần, nắm chặt cổ tay cô, cho cô cơ hội tránh né. "Có một đàn ông lái xe đưa em về, khi , còn tặng em một bó hoa."
Nói đến đây, dán chặt mắt Lê Khinh Nhan, giọng run run.
"Em, gì giải thích ?"
Nếu như chuyện bất kỳ hiểu lầm nào...
Mèo Dịch Truyện
Phó Thần Cảnh cảm thấy thật sự thể hóa điên mất.
Chẳng lẽ trong mắt cô, chỉ là một kẻ thể tùy tiện đùa giỡn, hẹn hò thì hẹn hò, lòng đổi thì vứt bỏ chút tiếc nuối ?
Và ngay lúc , biểu cảm của Lê Khinh Nhan từ ngỡ ngàng ban đầu, dần chuyển sang khó hiểu, cuối cùng hóa thành vẻ mặt... kỳ quặc.
"Nếu đó tặng hoa cho em, đó là hoa gì ?”
Phó Thần Cảnh vẫn giữ gương mặt lạnh tanh, đáp.
Lê Khinh Nhan: "Đó là một loại hoa mới do phòng nghiên cứu của chúng em cải tiến, giá trị dược liệu cực cao. Vì em giúp họ gia tăng sản lượng của loại cây nên họ tặng em một chậu hoa để bày tỏ lòng cảm ơn."
Phó Thần Cảnh ngây . Lê Khinh Nhan vội hắng giọng: "Em cố ý gạt , chỉ là vì vấn đề bảo mật nên em đành giữ kín chuyện thôi."
"Anh cũng đấy, em khả năng đặc biệt, giống bình thường. Mà em thể dùng nó để cống hiến cho đất nước. Hôm nay, thật em chỉ thẳng thắn với thôi —— hiện tại, em chính thức trở thành của quốc gia ."
Vừa dứt lời, cả gian chìm yên lặng.
Phó Thần Cảnh đờ đẫn chằm chằm Lê Khinh Nhan. Mãi một lúc lâu , mới chậm rãi cất lên một tiếng: "Ồ."