Vào ngày lễ tình nhân , Phó Thần Cảnh hiếm khi tự tay bếp, chuẩn một bữa tối thịnh soạn.
Bữa tối phong phú, món khai vị, món chính và món tráng miệng, thứ đều đầy đủ. Thế nhưng, vì việc đột xuất nên Lê Khinh Nhan trì hoãn, thể về đúng giờ.
Phó Thần Cảnh chỉ thể xem điện thoại chờ cô trở về.
[Anh ơi, xem tin đồn paparazzi chụp chị Lê đang hẹn hò với đàn ông khác ?] Tin nhắn của Phó Nhạc Cảnh gửi tới: [Hiện tại, và chị Lê rốt cuộc là ?]
Phó Thần Cảnh trầm mặc gì.
Phó Nhạc Cảnh tiếp tục: [ mà thì , hôm nay là lễ tình nhân, chị chắc chắn vẫn sẽ về ăn tối cùng chứ?]
Mèo Dịch Truyện
Phó Thần Cảnh xoa xoa trán, lồng n.g.ự.c nhói lên như một mũi tên xuyên qua.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trời chạng vạng tối.
Phó Thần Cảnh một bàn ăn. Nhân viên phục vụ bên cạnh, dám hó hé nửa lời, bộ gian yên ắng đến đáng sợ.
Mãi đến tám giờ rưỡi, Lê Khinh Nhan mới tất tả chạy về. Lúc bữa ăn nguội lạnh từ lâu.
"Thật ngại quá, em tới trễ." Cô nhận bầu khí nặng nề bất thường, khẽ ho khan một tiếng, cảm thấy chột .
Nhìn lướt qua thức ăn bàn, cô chần chừ hỏi: "Anh... vẫn ăn gì ?"
Khuôn mặt Phó Thần Cảnh vẫn lạnh như tiền: "Ừ, đói bụng."
Lê Khinh Nhan khẽ dịch xuống, lướt nhanh qua nguyên văn tiểu thuyết, cô nhanh chóng tìm thấy đoạn mô tả liên quan.
198 Lần: Cô Vợ Thế Thân Bị Cầm Tù Chạy Đi Đâu" đoạn :
"Phó Thần Cảnh cũng rõ vì ghen, môi mỏng của khẽ mím chặt, cả tỏa khí lạnh lẽo."
Ghen?
Lê Khinh Nhan giật thon thót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-3583-tin-don.html.]
Cô còn nghĩ rằng Phó Thần Cảnh tức giận là bởi vì cô tới trễ. ngờ sẽ ghen vì những tin đồn vô căn cứ đó. Suy nghĩ một chút, Lê Khinh Nhan lẩm bẩm vài từ, đó cầm lấy ly nước bàn đưa cho Phó Thần Cảnh.
Cô : "Này, đừng nóng giận, uống chút nước mát hạ hỏa ."
Đó là một ly nước chanh, trong ly, những lát chanh trong veo nổi lềnh bềnh, điểm xuyết vài cọng bạc hà xanh mướt, thôi cũng thấy sảng khoái lạ thường.
Phó Thần Cảnh vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng: "Không cần, nước nguội ngắt từ lâu ."
Ban đầu, tự tay một ly nước chanh đá, nhưng vì Lê Khinh Nhan tới quá muộn, đá trong ly tan chảy . Hiện tại, mặt bọn họ chỉ là một ly nước chanh nhiệt độ phòng mà thôi.
Lê Khinh Nhan nhướng mày: “Anh kỹ xem?”
Phó Thần Cảnh sững , bán tín bán nghi nhận lấy ly nước.
Sau đó ngay lập tức nhận , ly nước chanh đang đặt bàn bỗng chốc tỏa lạnh, những viên đá trong veo bắt đầu hình thành bên trong.
Anh khẽ lắc chiếc ly, lúc mới phát hiện rằng lá bạc hà, một chiếc nhẫn bạc nhỏ xinh đang ẩn hiện.
Phó Thần Cảnh mím môi: "Đây là?"
"Quà tặng thêm cho đó, em đặc biệt mua cho mà." Lê Khinh Nhan : "Lần em tặng một chiếc nhẫn, ai ngờ biến thành sợi dây chuyền mất ."
Nghe Lê Khinh Nhan , Phó Thần Cảnh cũng chợt nhớ .
Anh chút hoài nghi cô, lời cô là thật đùa: "Ngoài ý ?"
Chuyện ngoài ý gì mà biến nhẫn thành vòng cổ chứ?
Lê Khinh Nhan: “Thật sự là ngoài ý , em lừa ." Cô chạnh lòng nhận , độ tin cậy của trong lòng Phó Thần Cảnh thấp đến thế.
"Được , mau đeo lên ." Cuối cùng, cô đành lay nhẹ cánh tay Phó Thần Cảnh: "Như thì khác sẽ chủ ."
Đó là lý do khiến Phó Thần Cảnh thể từ chối .
Mọi buồn bực ban đầu của tan biến dấu vết. Khóe môi Phó Thần Cảnh khẽ cong lên, ánh mắt đen láy tràn ngập dịu dàng.
Anh khẽ đáp: "Được."