Phó Thần Cảnh khẽ nhíu mày, chút hiểu ý cô. Anh ngước mắt bốn phía, cố gắng quan sát ngọn lửa.
một giây , nơi tới, những ngọn lửa dường như đều biến thành những tượng băng.
— Tượng băng, vốn là sản phẩm của thời tiết giá rét cực độ.
Và bây giờ, chúng chỉ xuất hiện giữa một hiện trường hỏa hoạn mà còn trực tiếp biến vụ cháy thành một cuộc triển lãm tượng băng rùng rợn.
Phó Thần Cảnh: "???"
Phó Thần Cảnh cứng đờ đầu, theo bản năng Lê Khinh Nhan. thứ mắt quá kỳ quái, thể khống chế bản .
Lỡ như khi một cái, Lê Khinh Nhan cũng biến thành tượng băng thì bây giờ...
Ý nghĩ đáng sợ đến mức Phó Thần Cảnh quả thực dám nghĩ tiếp. Giờ phút , thậm chí cảm thấy đang mơ.
"Đi thôi, chúng nhanh ngoài." Lê Khinh Nhan cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi .
Bên ngoài hiện trường.
Phó Nhạc Cảnh lo lắng , hận thể lập tức xông cứu .
Có trời mới chỉ đến muộn nửa giờ mà thôi. Kết quả, tới hiện trường thì tin trai và Lê Khinh Nhan mắc kẹt trong biển lửa.
Mèo Dịch Truyện
Đây là tòa nhà mới xây xong, thậm chí còn trang trí, thể bốc cháy dữ dội như ? Phó Nhạc Cảnh chỉ cảm thấy thể nào tin nổi.
Hiện tại, các nhân viên công tác đều thoát ngoài, nhưng Phó Thần Cảnh và Lê Khinh Nhan thì vẫn bặt vô âm tín.
"Đội cứu hỏa 4119 vẫn tới ?" Cậu lo lắng hỏi trợ lý bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-350.html.]
Trợ lý cũng mang vẻ mặt đau khổ: "Khu vực mới khai phá, đội phòng cháy chữa cháy mất chút thời gian mới tới đây."
Thế nhưng, họ thể chờ đợi, nhưng những đang mắc kẹt trong đám cháy thì thể. Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mỗi phút giây đều là sự dày vò khủng khiếp.
Phó Nhạc Cảnh vò đầu bứt tai liên hồi, cảm giác suýt phát điên. Ngay tại thời điểm nghĩ thể tỉnh táo thêm nữa, thì bất ngờ, hai bóng quen thuộc xuất hiện cửa.
Lê Khinh Nhan kéo Phó Thần Cảnh, vấp váp chạy ngoài.
"Anh!" Phó Nhạc Cảnh mừng quýnh xen lẫn kinh ngạc, vọt tới bên cạnh hai họ.
Còn việc tại là Lê Khinh Nhan kéo trai , chứ trai hùng lao cứu mỹ nhân, kéo cô ngoài, Phó Nhạc Cảnh tạm gác suy nghĩ lung tung đó .
Tim đập thình thịch như thể thoát c.h.ế.t trở về.
Nhìn thấy trai rõ ràng đang vẻ , Phó Nhạc Cảnh gấp gáp hỏi: "Anh, thế nào ? Có bỏng nặng ?"
Khi hỏa hoạn xảy , dù cách một cánh cửa, Phó Nhạc Cảnh và vẫn thể thấy những cuộn khói đặc quánh cuồn cuộn. Họ thể tưởng tượng ngọn lửa bên trong lớn đến mức nào.
Phó Nhạc Cảnh lo lắng Phó Thần Cảnh. Dù khó thấy vết thương qua lớp quần áo, nhưng sắc mặt tái mét của cho thấy rõ ràng thương.
Điều càng khiến lo lắng hơn là khi lao , trai chẳng thèm liếc Lê Khinh Nhan lấy một cái, cũng đoái hoài gì đến . Để tránh giao tiếp bằng mắt, thậm chí còn nhắm tịt mắt.
Thôi , đừng là chập mạch não đấy nhé.
"Tổng giám đốc Phó bỏng ư? , gọi cấp cứu ngay!" Người trợ lý cũng lập tức bước tới, nhanh chóng bấm điện thoại.
" ." Phó Thần Cảnh cuối cùng cũng chậm rãi lên tiếng.
Hiện tại, sức khỏe thể chất của , điều duy nhất lắm chính là trạng thái tâm lý.