Mưa càng lúc càng lớn.
Ban đầu chỉ là những hạt mưa lất phất. Dần dà, mây đen ùn ùn kéo đến, đổ xuống những trận mưa lớn xối xả.
Gió điên cuồng gào thét, khiến cây cối xung quanh điên đảo rung chuyển.
"Ầm ầm!"
Sấm chớp rạch ngang bầu trời đêm, hòa cùng tiếng mưa gầm. Tia sáng chói lòa chiếu rọi nửa vòm trời, và cả khuôn mặt đàn ông.
Cố Ngôn Đình một trong màn mưa. Nước mưa ướt sũng tóc và khuôn mặt , từng giọt chảy dọc theo ngọn tóc, thấm đẫm vạt áo.
"Tổng giám đốc, mưa càng lúc càng lớn, chúng nên về thôi..." Người vệ sĩ cầm ô bước tới, cẩn trọng .
Cố Ngôn Đình hất phắt chiếc ô vệ sĩ đưa.
"Không cần."
Anh ngẩng đầu, ánh mắt hướng về phía căn phòng của Lê Khinh Nhan, nơi ánh đèn vàng ấm áp vẫn còn le lói.
"Các cứ về , sẽ ." Ánh mắt tràn đầy kiên định.
Anh vẫn sẽ ở đây cho đến khi Lê Khinh Nhan nguyện ý gặp mới thôi.
" Cố Tổng, chuyện ..."
Mấy vệ sĩ phía liếc , trong lòng nóng như lửa đốt.
Đứng mưa lớn cả một đêm thế , dù là sắt cũng khó lòng chịu nổi. E rằng sáng mai sẽ đổ bệnh liệt giường mất.
Cố Tổng hành động như rõ ràng là đang xem nhẹ sức khỏe của chính .
Cố Ngôn Đình nào quan tâm khác nghĩ gì.
Anh nhắm mắt , ngẩng đầu đón nhận cơn mưa xối xả như một lễ rửa tội. Từng giọt mưa trong vắt, tinh khiết đổ xuống cơ thể , như thể đang gột rửa tội .
Bông hồng tay rơi xuống đất tự lúc nào, nước mưa cuốn trôi, những cánh hoa nát bươm, y hệt tâm trạng tan tác của Cố Ngôn Đình lúc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-300.html.]
"“Xoạt xoạt!”
Một tiếng động nhỏ vang lên, tựa hồ thứ gì đó nứt toác.
Tuy nhiên, tiếng động nhẹ gần như tan biến trong cơn mưa dữ dội, át hẳn bởi tiếng gió và tiếng mưa, khiến theo bản năng cho rằng đó chỉ là ảo giác. Chỉ một giây , tiếng kêu kinh hãi của vệ sĩ vang lên từ phía .
"Cố Tổng, cẩn thận!"
Cố Ngôn Đình, vốn đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ của riêng , quấy rầy, khỏi nhíu mày.
Gió và mưa xối xả táp mặt. Đứng trong mưa lớn, hé môi, dường như điều gì đó.
Thế nhưng, ngay trong giây tiếp theo.
Cố Ngôn Đình cảm thấy chân hụt hẫng, một cảm giác mất trọng lượng ập tới, đó liền rơi thẳng xuống. Chờ một chút...
Cái nắp cống chân hỏng ?
Cố Ngôn Đình chậm rãi mở to hai mắt, giây phút rơi xuống tuy ngắn ngủi nhưng đối với mà , giờ phút dài dằng dặc vô cùng.
Một tiếng "rầm" vang lên, phát hiện rơi một nơi khó tả, xung quanh chất lỏng nhớp nháp thể nào diễn tả nổi, khiến da đầu tê dại ngay lập tức.
Không... Sao như chứ?
Mọi thứ mắt vượt ngoài sự hiểu của Cố Ngôn Đình, bao giờ nghĩ tới rằng một ngày gặp cảnh éo le như .
Mấy vệ sĩ mặt đất cũng biến sắc.
Mèo Dịch Truyện
"Cố tổng, ... chứ? Anh bọn ?”
"Mau, mau gọi điện thoại! Cố tổng rơi xuống cống !"
Một tin tức chỉ cần tiêu đề là thể khiến sốc óc, nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt của công chúng.
Một đàn ông ở thành phố B trong mưa cầu xin tha thứ nhưng ngờ rơi cống thoát nước