Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Dù chỉ mới vài phút trôi qua, nhưng cái thời gian ngắn ngủi dường như dài đằng đẵng. Trái tim mỗi lúc đều trĩu nặng.
Có lẽ trao đổi xong với đối tác phía bên , vị cảnh sát trưởng cuối cùng cũng buông bộ đàm, khẽ thở phào nhẹ nhõm. Ông sang những lính của : "Các vị, tất cả chuẩn sẵn sàng ? Có lẽ chúng sắp đối mặt với một cuộc đối đầu hề dễ dàng."
Phía ông, từng viên cảnh sát đều mang vẻ mặt nghiêm nghị, tay nắm chặt vũ khí, ánh mắt gắt gao dán chặt bên trong hội trường. lúc , bộ đàm bỗng nhiên vang lên tiếng rè rè.
Cảnh sát trưởng theo bản năng nhấn nút kết nối, lập tức thấy đầu dây bên truyền đến giọng của một cảnh sát, chất chứa chút hoài nghi và bất lực.
"Đội trưởng, chuyện hình như gì đó ..." Tiểu Tiếu, phái điều tra về quả bom, vội vã báo cáo: " nhận thông tin mật, một dân báo cáo rằng chiếc túi chứa b.o.m vấn đề."
Tim cảnh sát trưởng đập thình thịch. Có vấn đề với quả b.o.m ư? Chẳng lẽ, sức công phá của nó lớn hơn nhiều so với dự đoán? Hay nó thực sự là một quả b.o.m hẹn giờ nguy hiểm?
" quan sát kỹ chiếc hộp sắt mà Kỷ Tự Minh trưng cho chúng . Nếu nhầm, bên trong đúng là đặt quả b.o.m như ." Tiểu Tiếu ngập ngừng: "Tuy nhiên, kết hợp những gì chúng điều tra và cả báo cáo từ dân, thì vật đó thể là..."
Vị cảnh sát phụ bên cạnh ấp úng, trong lòng thoáng chút sốt ruột.
"Nói nhanh , đừng ấp úng nữa!" Cảnh sát trưởng, một từng kinh qua vô nhiệm vụ cam go, nếm trải ít sóng gió, hiển nhiên trầm hơn nhiều so với cấp . Ông kiên nhẫn hỏi : "Rốt cuộc, vật đó thể là cái gì?"
Tiểu Tiếu trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn quyết định thẳng.
Mèo Dịch Truyện
"Thứ đó... lẽ là b.o.m , Đội trưởng. Rất thể, nó chỉ là mấy miếng gà rán chiên giòn mua từ cửa hàng nào đó."
Cảnh sát trưởng: "..." Ông sững sờ. "Gì cơ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-285.html.]
Trong căn phòng, Kỷ Tự Minh đang ung dung dùng khăn giấy lau chùi một vật gì đó trong tay.
Hơn ba giờ trôi qua, nhưng cuộc đàm phán giữa hai bên vẫn đạt thỏa thuận cuối cùng. Điều khiến tâm trạng của dần trở nên căng thẳng.
"Hai liên lạc với Đại sứ quán ?" Kỷ Tự Minh hạ giọng hỏi thuộc hạ bên cạnh.
Một trong đó gật đầu: "Trước khi cảnh sát đến, chúng liên hệ với Đại sứ quán nước N , nhưng phía bên đó vẫn bất kỳ hồi âm nào."
Hành vi của họ ở Trung Quốc chắc chắn là trọng tội, nhưng mức độ trừng phạt ở các quốc gia khác về phương diện quá nghiêm khắc.
Thậm chí, ở nhiều nước, bao gồm cả nước N, hành vi còn coi là bất hợp pháp.
Ý đồ của Kỷ Tự Minh là chuẩn hai phương án: nhất là liên lạc với nước N, đó thông qua các thủ đoạn ngoại giao để hồi hương.
Chỉ điều, ý tưởng thì đẽ nhưng hiện thực tàn khốc nghiệt ngã.
Trước đây, ít nước ngoài từng đến Trung Quốc thực hiện những phi vụ tương tự. tất cả đều thoát khỏi lưới pháp luật, bắt giữ và kết án theo đúng luật pháp Trung Quốc.
Kỷ Tự Minh cũng dám chắc liệu thể trở thành một trường hợp ngoại lệ .
"Đã đến nước thì sống c.h.ế.t một phen với bọn họ!" Kỷ Tự Minh xoa xoa mi tâm, vẻ kiên quyết: "Chỉ cần cái 'bom' ở đây, chắc chắn bọn họ dám xông ."
Vừa dứt lời, đột nhiên một tiếng "Răng rắc!" thật lớn vang lên, là âm thanh của một vật nặng va đập mạnh cánh cửa.
Tất cả đều kinh hãi, đầu thì chỉ thấy lực lượng cảnh sát vũ trang đầy đủ trực tiếp đạp tung cửa chính, nhanh chóng ào ạt xông .