Thương thế của hề nhẹ. Không chỉ chấn động não nhẹ, cánh tay còn đập gãy xương. Theo lời bác sĩ, cũng may phản ứng khá nhanh, kịp đưa cánh tay lên đỡ khi trần nhà sắp ập xuống đầu. Nếu thì vết thương sẽ chỉ dừng ở chấn động nhẹ như hiện tại.
Dù thì Kỷ Tự Minh cũng thương viện, đội ngũ y bác sĩ đặc biệt thận trọng với tình trạng của . Phải đến ba ngày , mới chuyển từ phòng hồi sức cấp cứu sang phòng bệnh thường.
"Anh Kỷ, tạm thời sẽ ở giường 2, phòng 508 nhé."
Một nhân viên y tế đẩy xe lăn, đưa một tờ đơn cho Kỷ Tự Minh. "Gần đây giường trong bệnh viện đầy, chỉ thể tạm thời thêm giường phụ. Vì , đành phiền ở ghép với một bệnh nhân khác."
Phòng bệnh của bệnh viện thường phân theo khoa, nhưng phòng VIP ngoài quy định . Kỷ Tự Minh ở chung phòng với bốn năm bệnh nhân, mà phòng đơn của bệnh viện thì đủ. Trong tình thế bất đắc dĩ, bệnh viện chỉ thể chọn phương án tạm thời .
Vừa giải thích, cô y tá đẩy về phòng 508. Chủ nhiệm với cô, vị khách nhân ở phòng 508 phá sản, bao lâu nữa bộ tài sản và tài khoản danh nghĩa e rằng sẽ phong tỏa. Đến lúc đó, e là ngay cả chi phí viện cũng trả nổi. Hôm nay bệnh viện chẳng qua là nhét thêm một , nghĩ đến cũng sẽ thêm gì.
Mèo Dịch Truyện
Mà đối với lời giải thích của y tá, Kỷ Tự Minh cũng tâm trạng để ý.
Tâm trạng vô cùng tồi tệ. Dù là ám sát, bỏ thuốc, cũng sẽ khó chịu như bây giờ. hết tới khác, trần nhà đập trúng đầu, chấn thương sọ não, bẹp dí giường bệnh theo một cách ê chề đến thể chấp nhận nổi.
Trước đó lâu, còn chế giễu Lâm Huyền Trạch là một kẻ vô dụng, tự nông nỗi thê thảm đến . mà hôm nay, chỉ trong nháy mắt, dĩ nhiên cũng lâm tình cảnh tương tự Lâm Huyền Trạch.
Kỷ Tự Minh vắt óc suy nghĩ cũng lý giải . Rốt cuộc là ai... Là ai chơi chiêu bài khác , hết tới khác lựa chọn phương thức kỳ quái như thế để đối phó ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-231.html.]
mà đợi nghĩ nguyên do, nhân viên y tế cũng đẩy trong phòng bệnh.
Kỷ Tự Minh mở to mắt, đập tầm chính là trần nhà trơn bóng, đó hề bất kỳ vết nứt nào, trái khiến Kỷ Tự Minh thoáng chút yên tâm. Ánh đèn trần dịu nhẹ, rèm giường trắng nõn buông xuống, ngăn cách tạo một gian riêng tư.
Kỷ Tự Minh chậm rãi đầu, đó, ánh mắt bỗng khựng — Nằm ở giường bên cạnh , rõ ràng là một vô cùng quen thuộc.
Người băng bó kín mít, trông cứ như một xác ướp khai quật. Hai mắt nhắm chặt, rơi hôn mê. Đôi lông mày nhíu chặt, để lộ vẻ đau đớn dữ dội mà đang chịu đựng, ngay cả trong giấc ngủ cũng tài nào thoát khỏi.
Kỷ Tự Minh: "..."
Tại Lâm Huyền Trạch ở chỗ !
Tiếng bước chân truyền đến, Kỷ Tự Minh đầu , lập tức thấy hai thủ hạ của tới. "Đại ca, lô hàng mà chúng liên hệ đó về đến nơi," một mặt sẹo nhỏ giọng xin chỉ thị, "Vẫn như cũ ?”
"Ừm." Kỷ Tự Minh gật đầu, hít sâu một , miễn cưỡng lấy sự tỉnh táo.
Lần về nước, mục đích quan trọng nhất là lô hàng đó. Chỉ là nghĩ tới, đầu tiên là tạm giữ ở sở suốt mười lăm ngày, thoát thì trần nhà rơi trúng, nhập viện.