Không từ lúc nào, Lâm Huyền Trạch bỗng tê rần như lửa đốt, kinh hoàng đau đớn tột độ, cảm giác như vô vàn kim châm đang xuyên thủng cơ thể .
Chờ ... Đây là gì?
Lâm Huyền Trạch thể tin nổi cúi đầu xuống, lập tức phát hiện đang bùng lên một ngọn lửa thật sự.
Làm thể lửa thật chứ!
Trong khoảnh khắc, Lâm Huyền Trạch nghi ngờ ảo giác.
Thế nhưng, cơn đau dữ dội với rằng đó là ảo ảnh, thứ đều chân thật.
Trong lòng Lâm Huyền Trạch tá hỏa, theo bản năng lùi nửa bước. Anh quanh bốn phía, phát hiện đồ dùng xung quanh bình thường, Lê Khinh Nhan cũng hề chút lửa nào.
Thậm chí, quần áo của cũng dấu hiệu cháy xém.
Rõ ràng ngọn lửa bùng lên từ chính cơ thể !
Lâm Huyền Trạch: "..."
"Lâm tổng, đừng vớ vẩn." Lê Khinh Nhan cau mày. "Ngọn lửa do châm." Cô , nhân lúc bàng hoàng, nhanh chóng lách sang một bên, giữ cách với Lâm Huyền Trạch— đang bắt đầu bốc hỏa.
Lâm Huyền Trạch: "..."
Không , ngọn lửa rõ ràng chỉ ngọn lửa !
Mèo Dịch Truyện
Thế nhưng, hiện tại là lúc bận tâm chuyện đó.
Lâm Huyền Trạch phát hiện, ngọn lửa kỳ lạ từ bùng lên, bắt đầu từ vùng bụng , dần dần lan tràn đến ngực, giờ đây thậm chí lan tới khuôn mặt .
Toàn đều bắt đầu đau đớn kịch liệt, dù hoảng loạn tột cùng nhưng Lâm Huyền Trạch vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
Anh loạng choạng chạy nhà vệ sinh, vội vàng mở vòi nước hắt thẳng lên .
Anh nhanh chóng dập tắt ngọn lửa quái dị , nếu Lê Khinh Nhan mà nắm cơ hội, chắc chắn sẽ thừa cơ chuồn mất.
Trong khoảnh khắc , Lâm Huyền Trạch khỏi thầm cảm thấy may mắn, vì mấy vệ sĩ của đều đang canh giữ ở tầng một. Cho dù Lê Khinh Nhan chạy trốn cũng chẳng thể nào thoát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-220.html.]
Vừa nghĩ, vặn vòi nước hết cỡ, định dập tắt lửa .
Thế nhưng, chuyện một nữa vượt ngoài dự liệu của .
"Không, điều thể..." Tay Lâm Huyền Trạch bắt đầu phát run, thể tin cảnh tượng mắt.
Ngọn lửa ... thể dập tắt?!
Một dự cảm chẳng lành mơ hồ dâng lên trong lòng, Lâm Huyền Trạch mất bình tĩnh.
Anh ngã khụy xuống đất, chật vật dậy, cố nén đau nhức mở vòi hoa sen trong phòng tắm, ngâm bồn tắm.
Quần áo ướt sũng nhưng kỳ lạ , hề bốc cháy. ngọn lửa vẫn cứ dai dẳng tắt.
Cả Lâm Huyền Trạch đều choáng váng tột độ.
Mọi điều xảy mắt đều vượt ngoài lẽ thường của , lúc, Lâm Huyền Trạch thậm chí còn tưởng đang mơ.
Tiếng động từ phòng tắm tất nhiên thể lọt qua tai Lê Khinh Nhan.
Hệ thống chút nghi hoặc: "Ký chủ, đây là tình huống gì?"
Cũng thể nào là Tam Muội Chân Hỏa Lâm Huyền Trạch thật, nên nước bình thường dập tắt chứ?
Lê Khinh Nhan khẽ mỉm : "Hệ thống, quên trong sách miêu tả gì ?"
Đây là một tình tiết quen thuộc trong tiểu thuyết đó thôi. Người đàn ông thể phản ứng gì với những phụ nữ khác, chỉ riêng nữ chính mới là ngoại lệ, một sự tồn tại đặc biệt.
Cho nên, tựa như Lâm Huyền Trạch —
Đây là do cô châm lửa, chỉ thể đợi cô đến dập, ngoài thì dập nổi.
"Còn thể như ?!"
Chẳng trách Lâm Huyền Trạch ngâm trong nước cũng vô ích, bởi vì đó là hành vi do chính gây , liên quan gì đến Lê Khinh Nhan.
Chỉ cần Lê Khinh Nhan tay giúp đỡ, cho dù là thần tiên giáng thế cũng chẳng cứu nổi .