"Chị Lê, Trợ lý Chu."
Người đến là một nhân viên của Tập đoàn Phó Thị, hấp tấp chạy tới, thở hổn hển, dừng mặt hai .
Lau mồ hôi, đưa một tập tài liệu: "Về dự án mà hai bên trao đổi hai ngày , chúng mong hợp tác cùng quý công ty. Không Trợ lý Chu tiện đích ghé qua, trao đổi chi tiết hơn với quản lý của chúng ạ?”
Trợ lý Chu , liền màng tới bất cứ điều gì khác, ánh mắt bỗng chốc sáng rực. Cậu 'nhăm nhe' dự án từ lâu, cứ ngỡ vuột khỏi tầm tay, nào ngờ ngày cục diện đổi.
"Có gì mà tiện chứ? Hoàn quá thuận tiện chứ!”
"Chẳng qua..."
Trợ lý Chu khựng , như chợt hiểu điều gì đó: "Ngay bây giờ ư?"
"Phải," đối phương gật đầu, "Quản lý của chúng ngày mai sẽ bay khỏi thành phố H."
Thời gian trùng hợp đến thế.
Trợ lý Chu nhíu mày, do dự một lát.
Mèo Dịch Truyện
Cậu đặt nhiều kỳ vọng dự án , nên dĩ nhiên bỏ lỡ cơ hội. nếu bây giờ rời , chắc chắn sẽ thể nào đưa Lê Khinh Nhan về khách sạn .
Nghĩ , đầu về phía Lê Khinh Nhan.
Lê Khinh Nhan tất nhiên hiểu rõ, nếu dự án đàm phán thành công, lợi ích mang cho cô sẽ vô cùng lớn, nên chẳng lý do gì để cô phản đối cả.
"Được, ."
Trợ lý Chu đưa thẻ phòng cho Lê Khinh Nhan, mới theo nhân viên Phó thị.
Lê Khinh Nhan dõi theo bóng lưng trợ lý Chu và khuất dạng, đầu chạm ánh mắt sâu thẳm của Phó Thần Cảnh. Anh vẫn nguyên tại chỗ, cô rời, chẳng chớp lấy một cái.
Cô lý do để nghi ngờ cố tình , dù chẳng nắm chút bằng chứng nào trong tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-217.html.]
"Đi thôi, Phó tổng," cô bất đắc dĩ , "Phiền đưa về."
Khách sạn Lê Khinh Nhan chọn tuy loại năm sang chảnh, nhưng cái gần trung tâm, gian chung cũng sạch sẽ, tiện nghi.
"Đến , chính là đây." Lê Khinh Nhan hiệu cho Phó Thần Cảnh dừng xe.
Lúc là buổi tối muộn, đường phố cũng vắng dần bóng .
Hơn nữa khách sạn khá sâu trong con hẻm nhỏ , qua càng thưa thớt.
Cô mở cửa xuống xe, vẫy tay với Phó Thần Cảnh vẫn đang ở ghế lái. "Cảm ơn Phó tổng. lên đây, hẹn gặp ."
Ánh trăng chiếu trong hẻm, như rơi xuống một tầng sương bạc mờ ảo.
Lê Khinh Nhan đẩy cửa xoay kính đại sảnh. Đại sảnh khách sạn lên đèn vàng nhạt, phủ lên tấm thảm đỏ mềm mại, tạo cảm giác ấm cúng.
thấy bóng dáng cô tiếp tân , chỉ mấy đàn ông ăn mặc trông như vệ sĩ đang chờ.
Lê Khinh Nhan cảm thấy kỳ lạ, chậm bước , lấy điện thoại mở tiểu thuyết xem tình hình.
Một giây , giọng của hệ thống vang lên bên tai cô, xen lẫn chút hoảng sợ: "Ký chủ ơi, Lâm Huyền Trạch dường như tay với cô!"
"Lâm Huyền Trạch?" Lê Khinh Nhan dừng bước.
Không chứ? Anh còn tiền , còn tâm tư đến gây phiền phức cho cô? Hay cách khác, chính vì dồn đến đường cùng nên kéo theo cô bia đỡ đạn ?
Lê Khinh Nhan nhớ tới tính cách cực đoan của Lâm Huyền Trạch, trong lòng dần nảy sinh suy đoán mơ hồ.
Cô chậm rãi bước , ấn nút gọi thang máy, trong thời gian chờ thang máy, tranh thủ lướt qua nội dung tiểu thuyết.
Quả nhiên, khi nội dung "Lâm Huyền Trạch trả nổi tiền" xác nhận, cốt truyện đổi, một tình tiết mới thêm .
Lê Khinh Nhan đoạn văn, suýt nữa cắn đứt lưỡi . Lâm Huyền Trạch cãi vã với nữ chính, cuối cùng vì lòng đố kỵ mà cưỡng đoạt cô ?