Sau khi mua sắm xong, các khách mời lập tức trở về khách sạn để sắp xếp vật tư.
Mèo Dịch Truyện
"Mọi tranh thủ sắp xếp một chút. Sáu giờ sáng mai tập trung ở đại sảnh, các tổ nhỏ sẽ chia lên núi tuyết." Đạo diễn dùng loa nhắc nhở từ hàng đầu.
Ai nấy đều mua khá nhiều đồ, nên việc sắp xếp cũng tốn ít thời gian.
Chỉ Cố Ngôn Đình và Hà Dao Chi là những trang ít ỏi đến đáng thương.
Cố Ngôn Đình xách chiếc túi leo núi gần như trống rỗng, vẻ mặt cũng chẳng mấy vui vẻ. Trong ví bỗng xuất hiện hơn mười tấm thẻ ăn, chuyện ngoài tầm hiểu của . điều khiến khó chấp nhận hơn cả là tài nào tìm kẻ gây chuyện !
Cố Ngôn Đình chỉ cảm thấy mí mắt giật liên hồi, tâm trạng tệ hại đến tột cùng.
Đứng bên cạnh, Hà Dao Chi cũng đang sốt ruột kém.
Cô và đại diện bỏ công sức sắp xếp các từ khóa hot liên quan đến "Bá tổng" mạng xã hội, mà tất cả đều đẩy xuống tận cùng. Độ hot của Cố Chi CP cũng giảm nhanh chóng, khiến nỗ lực đó đều đổ sông đổ bể. Không chỉ , các kế hoạch tiếp theo của họ cũng thành công cốc.
Một chuyến núi tuyết lãng mạn ư? Không. Nhìn tình hình , cô thậm chí còn nghi ngờ liệu thể leo đến đỉnh núi một cách suôn sẻ .
Nhìn đống trang nghèo nàn đến thảm hại mắt, Hà Dao Chi hít sâu một , sang Cố Ngôn Đình.
[Anh Cố, Lê Khinh Nhan chuẩn đồ đạc đầy đủ nhất. Hay là chúng qua mượn cô một ít nhỉ?]
Suy nghĩ của Hà Dao Chi đơn giản.
Ban tổ chức chương trình cấm khách mời tự mang trang , nhưng cấm việc khách mời mượn đồ của . Chuyến của họ chắc chắn sẽ đầy gian nan. Chuyện đến nước , thì cần tranh thứ hạng cao, nhưng ít nhất cũng vượt mặt Lê Khinh Nhan mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-21.html.]
Cố Ngôn Đình xong đề nghị , khẽ nhíu mày, gì.
Hà Dao Chi thấy do dự, cẩn trọng : " em e là... Lê Khinh Nhan sẽ đồng ý ."
Lúc , Cố Ngôn Đình chẳng chút nghĩ ngợi, lập tức buột miệng: "Cô dám ?" Trong mắt , Lê Khinh Nhan là của , nên đồ đạc của cô đương nhiên cũng thuộc về . Bởi , lường khả năng cô sẽ từ chối .
Hà Dao Chi nhoẻn : "Vậy em hỏi thử nhé?"
Cố Ngôn Đình trầm ngâm một lát, cuối cùng cũng gật đầu.
"Nhớ để cho cô vài món," dặn, "Đừng để cô c.h.ế.t cóng núi tuyết."
Lúc , Lê Khinh Nhan cũng đang sắp xếp hành lý của . Trên đường trở về, cô phát hiện dòng chữ "20 ngày" đếm ngược đầu mờ đáng kể. Đây quả thực là một dấu hiệu đáng mừng.
[Ting! Chúc mừng ký chủ thành giai đoạn mua sắm, đạt thành tựu!
[Điểm thưởng: 3]
[Điểm tích lũy hiện tại: 7]
[Hào quang nữ chính ngược văn suy yếu 1%, hiện còn 97%]
Sau khi thông báo, giọng điệu hệ thống cũng trở nên vui vẻ hơn: "Ký chủ, hào quang chỉ cần giảm thêm 7% nữa là thể thoát khỏi nguy cơ trong 20 ngày tới!"