Phó Nhạc Cảnh đeo kính râm, vẻ mặt chán nản chờ du thuyền cập bến.
Thật , ban đầu chẳng đến đón chút nào. Trong nhà thiếu tài xế, căn bản cần đích mặt. điều khiến bất lực là, bố nhà họ Phó rõ ràng nghĩ thế. Dưới sự thúc giục và nhắc nhở năm bảy lượt của họ, Phó Nhạc Cảnh chỉ đành tự chạy đến đây, mặt bố ở nhà dò la tình hình phát triển tình cảm của trai.
"Cậu hai, du thuyền của chương trình ?" Trợ lý chú ý tình hình từ xa, khẽ nhắc nhở.
Phó Nhạc Cảnh vốn đang bắt chéo chân, thong thả uống nước trái cây, lập tức thẳng dậy. Cậu tháo kính râm, về phía chiếc du thuyền đang dần cập bờ từ xa, ánh mắt cuối cùng cũng sáng bừng lên.
"Cuối cùng cũng đến !"
Anh trai và Lê Khinh Nhan, hai cô nam quả nữ, chung sống cùng một hòn đảo, sớm tối ở bên bao ngày như , hẳn là cũng bồi đắp chút tình cảm chứ?
Phó Nhạc Cảnh cũng quên, trai là kiểu thể tự "đóng gói" để "tặng" cho Lê Khinh Nhan cơ mà. Với thủ đoạn lợi hại như , theo đuổi khác thì chẳng dễ như trở bàn tay ?
Nghĩ , Phó Nhạc Cảnh ngừng uống nước trái cây, đặt kính râm xuống bàn, dậy bước nhanh về phía du thuyền.
Phó Thần Cảnh và Lê Khinh Nhan đeo hành lý xuống du thuyền, lập tức thấy Phó Nhạc Cảnh từ xa bước tới, đang vẫy tay chào đón hai .
"Anh, chị Lê. Cuối cùng hai cũng về !" Cậu nham nhở.
Lê Khinh Nhan hiểu cảm thấy nụ của hai nhà họ Phó còn ẩn chứa một ý nghĩa nào đó khác.
"Sao em tới đây?" Phó Thần Cảnh chút kinh ngạc.
Phó Thần Cảnh quá rõ những hành vi thường ngày của Phó Nhạc Cảnh. Ăn chơi, hưởng thụ thì là bậc thầy, nhưng nếu để chủ động đón ai đó thì thể là chuyện hiếm khó tìm.
"Đương nhiên là đến đón ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-205.html.]
Phó Nhạc Cảnh tuy ngoài miệng đến đón trai, nhưng ánh mắt chẳng thèm liếc một cái, mà dán chặt Lê Khinh Nhan.
Phó Thần Cảnh chợt nảy sinh nghi ngờ: Phó Nhạc Cảnh chắc chắn đến đón , mà là đơn thuần hóng chuyện thì .
Mặc dù tâm trạng chút phức tạp, nhưng Phó Thần Cảnh vẫn đầu về phía Lê Khinh Nhan, hỏi: "Hay là để đưa em về nhé?"
Anh nhớ rõ Lê Khinh Nhan đặt xe ứng dụng, vặn gặp em trai tài xế. Có lẽ cô xe riêng.
Mèo Dịch Truyện
Thế nhưng, bất ngờ là Lê Khinh Nhan khẽ lắc đầu.
"Cảm ơn , nhưng cần ạ." Cô chỉ tay về phía Trợ lý Chu đang ở đằng : "Trợ lý của đến đón ạ."
Trợ lý?
Phó Thần Cảnh sửng sốt một chút, theo hướng cô chỉ, mới phát hiện một gương mặt quen thuộc đang ở đó.
Phó Thần Cảnh nheo mắt, ánh trở nên sâu thẳm.
Người ... là trợ lý của Cố Ngôn Đình ?
Thế , cô vẫn giữ liên lạc với Cố Ngôn Đình? Phó Thần Cảnh từng khác qua rằng Lê Khinh Nhan yêu Cố Ngôn Đình hơn mười năm. Mối tình kéo dài như , đoạn tuyệt chuyện dễ dàng.
Mặc dù lý trí mách bảo điều bình thường, nhưng khi nghĩ đến đây, Phó Thần Cảnh cảm thấy lòng bất an hơn hẳn dự kiến, một cảm xúc khó tả dâng lên choán hết tâm trí .
Anh cũng rõ cảm xúc từ mà đến, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ thể tự nhủ, lẽ chỉ là thấy bạn bè tiếp tục 'tra nam' mê hoặc mà thôi.