Lê Khinh Nhan ngờ chủ đề xa đến thế , cô cảm thấy bất lực.
Chuyện thì liên quan gì chứ?
Do cái "thiết lập" của thế giới tiểu thuyết , cô dường như tới cũng vận xui đeo bám.
Nếu như thể thoát khỏi cái mác nữ chính ngược luyến, thì cô ngay cả cuộc sống bình thường cũng sẽ gặp khó khăn, nào còn tâm trạng mà yêu đương.
Bên cạnh, Phó Thần Cảnh thở phào nhẹ nhõm vì việc giải quyết, đó chú ý tới Lê Khinh Nhan đang liếc một cái.
Anh theo bản năng đầu , chuyển ánh mắt hướng về phía khu vực bình luận màn hình.
"Mặc kệ cuối cùng thể ở bên Phó tổng , đều thật lòng hy vọng chị Lê thể gặp một tôn trọng, yêu thương chị ."
"Điều đó cũng hiểu, nhưng ánh mắt của Phó tổng Lê Khinh Nhan thật sự dễ khiến 'cắn đường' (ngọt lịm tim)."
"Ha ha ha, cũng chú ý tới. Từ khi Lê Khinh Nhan kể quá khứ giữa gia đình cô và Lâm Huyền Trạch, ánh mắt Phó tổng hề đổi." "Cho nên chỉ đương sự chị Lê hề nhận đúng ? /mặt chó/."
Phó Thần Cảnh sững , đó yên lặng thu hồi tầm mắt.
Ánh mắt về phía Lê Khinh Nhan gì ?
Chắc là... .
Những sở dĩ nghĩ như lẽ là do tác dụng phụ của việc 'đẩy thuyền' quá nhiệt tình .
Phó Thần Cảnh tiếp tục ăn bữa trưa nhưng lúc đây, chút bồn chồn yên.
Nhìn thấy những bình luận màn hình từ việc chỉ trích Lâm Huyền Trạch dần chuyển sang hướng khác, Phó Thần Cảnh chỉ cảm thấy như đang chảo lửa.
Suy nghĩ một chút, rốt cục vẫn lên, khẽ với Lê Khinh Nhan: "Để nướng thêm cá cho em."
Lê Khinh Nhan Phó Thần Cảnh, mới xuất hiện đầy mấy phút nhanh chóng rời , khiến cô cảm thấy hoang mang khôn tả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-198.html.]
Là ảo giác của cô ? Người đàn ông dường như gì đó bất thường.
Trái ngược với khí ấm áp, hài hòa bên phía Lê Khinh Nhan, gian nơi khác khác biệt.
Tuy Lâm Huyền Trạch thể kéo dài tính mạng nhờ việc truyền dịch, nhưng vì vẫn thể ăn uống bình thường nên tình hình sức khỏe của vẫn khá tệ.
Bởi , khi giao phó công việc cho trợ lý, một nữa chìm hôn mê.
Lần , Lâm Huyền Trạch ngủ sâu, kéo dài suốt một ngày trời.
Khi tỉnh , trời tối đen như mực. Thuốc trong ống truyền dịch vẫn nhỏ giọt đều đặn, cung cấp dưỡng chất cho cơ thể đang suy kiệt.
Ánh đèn sợi đốt trần nhà sáng lên, khiến mắt cay xè. Lâm Huyền Trạch đưa tay che mắt, đó lờ đờ dậy khỏi giường.
Mèo Dịch Truyện
"Anh tỉnh ?" Bên tai vang lên một giọng nữ nhẹ nhàng.
Lâm Huyền Trạch ngây , lúc mới chú ý tới Đào Chi Chi đang cạnh giường.
Đôi mắt cô đỏ hoe, rõ ràng là xong, đáy mắt vẫn còn đong đầy vẻ khổ sở.
Lâm Huyền Trạch suy nghĩ một chút chợt hiểu .
Bài mà sắp xếp đó, hiện tại chắc hẳn chiếm lĩnh trang nhất của các nền tảng mạng xã hội lớn.
Dù các khách mời tạm thời phép sử dụng điện thoại di động, nhưng việc nắm bắt thông tin từ nhân viên công tác thì chẳng gì lạ.
Sau khi quá khứ đầy biến cố của , việc Đào Chi Chi cảm thấy đau lòng cũng là điều hợp lý.
Lâm Huyền Trạch rũ mắt xuống, trong đầu nảy tính toán riêng.
Ngay cả Đào Chi Chi cũng tin tức , thì Lê Khinh Nhan chắc chắn cũng .
Cho nên... Cô sẽ nghĩ gì đây?