[Vậy bây giờ? Hiện tại chỉ còn mười phút cuối cùng...]
Mèo Dịch Truyện
[Cửa hàng cho ghi nợ nhỉ? Chắc là thể ghi nợ , trả mà.]
Hà Dao Chi lúc cũng hoảng hốt.
Nếu thể trả tiền, họ chỉ mất mặt mà thử thách tiếp theo cũng sẽ trở nên khó khăn chồng chất.
Không trang xa xỉ và đoàn đội hỗ trợ, chuyến núi tuyết của họ sẽ chẳng thể diễn thuận lợi như dự kiến. Lẽ nào cô chật vật leo núi với những thiết đơn sơ nhất, y hệt Lê Khinh Nhan ?
"Các vị..." Hà Dao Chi vội vàng sang các khách mời khác, lên tiếng cầu cứu: "Có thể cho mượn thẻ ngân hàng một chút ? hứa sẽ trả ngay khi về."
Tả Yên Nhiên vốn đang cố nhịn , thấy Hà Dao Chi đột ngột đầu thì suýt chút nữa thể giữ nổi vẻ mặt .
Cô lắc đầu, dứt khoát đáp: "Xin , năm triệu thật sự quá nhiều, đủ khả năng trả nổi ."
Đỗ Trạch Duy do dự một lúc cũng im lặng. Tuy là thiếu gia nhà giàu, nhưng năm triệu cũng chẳng tiền nhỏ nhặt gì đối với , thể tùy tiện lấy .
Các khách mời khác cũng đều lắc đầu, tỏ ý nhiều tiền đến thế.
Lê Khinh Nhan khẽ hắng giọng: " thấy cần phiền phức đến mức đó chứ."
Hà Dao Chi ngờ Lê Khinh Nhan lên tiếng lúc , cô sững sờ, đầu đối phương.
Lê Khinh Nhan : "Hạn mức thanh toán điện thoại cao nhất là hai mươi vạn, hai bớt vài món đồ trong xe đẩy, chỉ mua trong vòng hai mươi vạn thôi thì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-19.html.]
Dừng một chút, cô dường như chợt nhớ điều gì đó: "À , hai hai chiếc điện thoại di động mà, chắc là thể gom đủ bốn mươi vạn đấy chứ."
Hà Dao Chi , suýt chút nữa thì lên cơn đau tim.
Số đồ ăn họ đặt mua chỉ bốn mươi vạn! Chưa kể đến những thiết leo núi đắt đỏ nữa.
Tả Yên Nhiên tươi : "Thật , bốn mươi vạn là quá nhiều . Đối với một yêu thích leo núi bình thường mà , cả bộ thiết cũng chỉ tốn một hai vạn là cùng."
Hà Dao Chi: "..."
Mấu chốt vấn đề là ở đây ? Vấn đề thực sự là họ chọn tất cả những thiết đắt tiền nhất cơ mà.
Dù giờ vứt bỏ thiết chọn để chọn một bộ rẻ hơn, thì thời gian chắc chắn cũng còn kịp nữa .
Đây quả thực là một con đường cùng.
[Bây giờ cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ đành chấp nhận thôi.]
[ là keo kiệt thật! Khách mời các nhóm khác ít nhất cũng một bộ thiết chỉnh, còn bên Cố tổng thì đến một bộ thiết tử tế cũng sắm nổi.]
[Trời ơi xỉu, đủ tiền trả mà còn mua cả đống đồ, cướp hết đồ của khách mời khác. Đôi đỉnh thật sự!]
[Mấy anti đừng nhân cơ hội té nước bẩn nha! Mua đồ mạnh tay là quyền của . Cố tổng chiều vợ, mua nhiều đồ cho vợ thì gì sai?]
[ đó, ai mà Cố tổng quên thẻ chứ.]