Xuyên Sách Trở Thành Nữ Chính Trong Truyện Ngược Văn - Chương 177

Cập nhật lúc: 2025-09-23 12:11:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hơn nữa, mưa gió bão bùng, đường trơn trượt càng cho việc di chuyển trở nên khó khăn hơn gấp bội.

 

Lâm Huyền Trạch ngước mắt ngoài cửa sổ, dõi theo sắc trời bất ngờ đổi, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác may mắn khó tả.

 

Nếu vì cơ thể đang vấn đề, e rằng cũng đang chật vật giữa cơn mưa bão như những khách mời khác.

 

Họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai... ừm, trong cái rủi cái may là đây chứ . Anh khỏi nghĩ tới Lê Khinh Nhan, đang ở khu rừng phía Đông.

Mèo Dịch Truyện

 

Nếu lầm, con đường đến khu phía Đông là khó và hiểm trở nhất.

 

Nếu nhóm Lê Khinh Nhan mạo hiểm chạy về doanh trại, e rằng sẽ vô cùng khó khăn.

 

Chỉ nghĩ đến cảnh Lê Khinh Nhan sẽ chật vật, chịu nổi trong điều kiện đó, đáy mắt Lâm Huyền Trạch thoáng hiện lên tia thích thú. Anh chợt cảm thấy một sự cân bằng nào đó trong lòng.

 

Chiếc xe lướt nhanh con đường gập ghềnh, những lều trại tạm bợ của tổ tiết mục dần hiện phía , và xa hơn chút là chiếc du thuyền neo đậu bên bờ.

 

Cuối cùng cũng đến doanh trại.

 

Khi chiếc xe định dừng doanh trại, Lâm Huyền Trạch thở phào nhẹ nhõm. Anh vội vàng chuẩn xuống xe.

 

chỉ một giây , một tiếng "Két" chói tai vang lên.

 

Bác tài đạp ga, động cơ gầm lên dồn dập, chiếc xe vọt , hướng thẳng khỏi doanh trại.

 

Hả?

 

Lâm Huyền Trạch sững sờ, trong lòng dấy lên một nỗi hoài nghi.

 

Chuyện gì đang xảy thế ... Rõ ràng đến doanh trại , cớ bác tài đầu xe, đưa ?

 

Chẳng lẽ lịch trình đổi, nên mới tạm thời đổi tuyến đường?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-177.html.]

Lâm Huyền Trạch mở miệng hỏi, nhưng đôi môi mím chặt, thể thốt một lời, càng chẳng cách nào giao tiếp với ai.

 

Anh đành im lặng yên tại chỗ. Dù thì nếu gặp vấn đề, tổ sản xuất chương trình chắc chắn sẽ lo sốt vó hơn , họ tuyệt đối sẽ hại .

 

Chiếc xe chạy thêm vài phút nữa, cuối cùng dừng trong một khu rừng. Lúc , từng giọt mưa bắt đầu lất phất rơi, gió mạnh thổi qua khiến cây cối đung đưa, tạo nên tiếng xào xạc đều đặn.

 

"Lâm tổng, đến nơi ." Bác tài gõ nhẹ ngón tay lên vô lăng, giọng thúc giục: "Anh mau xuống xe thôi."

 

Lâm Huyền Trạch lâu uống một giọt nước nào, thể xác và tinh thần sớm kiệt quệ, ý thức cũng trở nên chậm chạp.

 

Nghe cuối cùng cũng đến nơi, thở phào nhẹ nhõm. Mở cửa xe bước xuống, định tìm đội y tế mà chương trình sắp xếp.

 

khi quanh một vòng, trong rừng chỉ cây cối mà một bóng . Đừng là đội y tế thiết y tế, ngay cả một vật dụng đơn giản cũng thấy.

 

Chuyện gì thế ?

 

Lâm Huyền Trạch theo bản năng đầu , định hỏi bác tài rốt cuộc đây là tình huống gì.

 

câu trả lời nhận chỉ là tiếng động cơ xe khởi động.

 

"Vậy nhé, Lâm tổng." Tài xế mỉm vẫy tay với , đó nhấn ga.

 

Lâm Huyên Trạch sững sờ, tự hỏi liệu nhầm lẫn gì .

 

Tại tài xế bỏ ở đây?

 

Anh trơ mắt chiếc ô tô lao như tên bắn, nhanh chóng khuất dạng khỏi tầm mắt.

 

Gió ùa đến, vài chiếc lá khô từ cành xoay một vòng đầu nhẹ nhàng tiếp đất.

 

Toàn bộ rừng cây vắng lặng, chỉ còn một đó đối diện với gió lạnh và cơn bão sắp ập đến.

 

 

Loading...