Trong phòng của Tiết Tri Niên, lúc trở thành một bãi chiến trường ngổn ngang.
Khi Lê Khinh Nhan và Tả Yên Nhiên đến nơi, phát hiện nhân viên tổ chương trình mặt. Đông đảo nhân viên đang túm tụm cửa phòng, nhưng ai dám bước .
Mèo Dịch Truyện
Lê Khinh Nhan nhón chân, len lỏi qua đám đông, liếc nhanh bên trong căn phòng.
Chỉ thấy Tiết Tri Niên quần áo tả tơi, đất trong tư thế vô cùng chật vật, trông như một con thú hoang thương đang vây xem, cảnh tượng đáng thương bi hài. Quần áo của xé toạc lúc nào , chỉ còn lác đác vài mảnh vải rách rưới bám víu . Toàn chi chít những vết bầm tím, tóc tai rối bù, dính bết, quả thực còn thê thảm hơn bất kỳ kẻ ăn mày nào phố.
Kỳ quái hơn là chiếc thắt lưng của ai đó rút phăng, giờ đây dùng tay giữ chặt cạp quần, sắc mặt tối sầm , u ám đến mức thể nhỏ máu.
"Trời ạ..." Tả Yên Nhiên theo bản năng che miệng, hít một khí lạnh.
Tình hình của Trương Khác thì trông khá hơn một chút, ít nhất quần áo vẫn nguyên vẹn, mái tóc cũng đến nỗi xộc xệch. đầu vật gì đó va đập mạnh, vẫn còn đang rỉ máu, cánh tay cũng một vết rách dài, sắc mặt cực kỳ khó coi.
"Thầy Tiết... Thầy Trương Khác, hai ?"
Mấy nhân viên công tác cũng cảnh tượng cho choáng váng, tiến lên nhưng nhất thời nên giúp đỡ thế nào. Họ thấy tiếng đánh mới chạy tới, lo lắng trong phòng xảy chuyện nên cố tình tìm quầy lễ tân mượn thẻ phòng. Cũng may họ kịp thời đến nơi, nếu , chỉ với sức lực hung hãn của hai , e rằng hậu quả sẽ đáng sợ.
"Thầy Tiết, Thầy Trương Khác, gì từ từ nhé..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-122.html.]
Nhân viên công tác còn hết câu, sắc mặt Tiết Tri Niên tối sầm, ngắt lời .
"Cút! Ai cho phép các đây? Biến hết ngoài cho !"
Giọng khi những lời run rẩy, rõ là vì tức giận một nguyên nhân nào khác. Trước mặt ngoài, Tiết Tri Niên vẫn luôn giữ vẻ thong dong, thư thái và điềm tĩnh, thành thạo. Chưa ai từng thấy bộc lộ thái độ như .
Trương Khác một tay đỡ vết thương trán, chậm rãi thẳng , Tiết Tri Niên từ cao xuống. Giọng điệu đầy vẻ khinh miệt: "Gào cái gì? chỉ đùa giỡn với một chút thôi, thế mà sốt sắng đến ?"
Tiết Tri Niên tức giận đến mức run lên bần bật. Chỉ đùa thôi ư? Trương Khác thật sự coi đây là trò đùa ?
Sức lực của bằng Trương Khác, đối phương áp chế, ghìm chặt xuống đất thể phản kháng. Nếu cố gắng chống cự, hiện tại e rằng ... Hơn nữa, bàn tay thô bạo của Trương Khác cũng sờ soạng khắp cơ thể một lượt. Loại cảm giác nhớp nháp, kinh tởm đến tột cùng khiến Tiết Tri Niên hận thể chặt đứt cánh tay .
Trương Khác thấy vẻ mặt của Tiết Tri Niên, khỏi nhếch mép khẩy một tiếng.
"Mọi đều là đàn ông, hổ cái gì?"
Nói xong, tiến sát đến mặt Tiết Tri Niên, hạ giọng, dùng âm lượng chỉ đủ cho hai họ rõ, thì thầm: "Nhìn cái dáng vẻ thư sinh của , lúc phản kháng một chút sức lực cũng , quả thực là sinh để khác giày vò, tùy ý chiếm đoạt."