Cũng chẳng khi cây đổ ập xuống, Cố Ngôn Đình chấn động đầu .
Bên , Cố Ngôn Đình vẫn còn vận mệnh tiếp theo của .
Đôi mắt dán chặt Lê Khinh Nhan, hít sâu một chầm chậm mở miệng: "Vì chịu chuyện với ? Lê Khinh Nhan... Em gì với ?"
Lê Khinh Nhan thấy lời của , lúc mới thản nhiên tắt giao diện tiểu thuyết gốc . " là lời với ..." Cô ung dung đáp.
Sau đó, ánh mắt chờ đợi của Cố Ngôn Đình, cô chân thành : "Chúng dù cũng từng hôn ước, cũng sẽ vòng vo nữa. Mong thể tỉnh ngộ, đừng lún sâu sai lầm nữa – hãy sớm đến cục cảnh sát tự thú ."
[Đây là ý gì , chẳng lẽ Cố tổng chỉ nhân phẩm tệ, còn chuyện phạm pháp?]
[Ha ha ha ha lắm, sớm ngày tự thú cũng coi là điều. ]
[ tối qua một đám bảo tiêu của tập đoàn Cố thị đến cục cảnh sát tự thú, bao giờ mới kết quả. ] [Ban đầu còn lo lắng Lê Khinh Nhan sẽ mềm lòng với tra nam, Cố Ngôn Đình cầu xin lập tức với . Hiện tại xem là suy nghĩ quá nhiều, chị . ]
[Cười c.h.ế.t mất thôi, Cố tổng cần hạ theo đuổi vợ , trực tiếp tù chờ ngày . ]
Cố Ngôn Đình những lời lẽ chút tình cảm nào của Lê Khinh Nhan, sợi dây lý trí cuối cùng cũng đứt gãy. Trong lòng dâng lên sự phẫn nộ và hoảng sợ vô tận, giống như thứ gì đó cực kỳ quan trọng sắp sửa rời xa mãi mãi.
Anh nghiến răng, một cú đ.ấ.m nện cây bên cạnh.
"Lê Khinh Nhan, em thể..." Rắc!
Nghe thấy âm thanh bất thường đó, Cố Ngôn Đình rõ ràng sững sờ. Anh lập tức theo hướng tiếng động, và thấy gốc cây đại thụ tay hiện rõ vết nứt.
Vết nứt lan rộng với tốc độ chóng mặt, gần như trong nháy mắt, một trận tiếng rắc rắc chói tai vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tro-thanh-nu-chinh-trong-truyen-nguoc-van/chuong-107.html.]
Khoan , cái cây ... ...
Mèo Dịch Truyện
Cách đó vài mét, Tiết Tri Niên một tại chỗ, lặng lẽ xem kịch.
Bởi vì tình hình đạt hiệu quả như mong đợi, tâm trạng của cũng mấy .
Anh cũng chẳng Lê Khinh Nhan từng chu cấp cho Cố Ngôn Đình nhiều tiền đến thế, càng ngờ những năm gần đây, Cố Ngôn Đình cho cô một đồng nào.
Khi tin , Tiết Tri Niên mừng thầm vì Lê Khinh Nhan sống vô cùng khốn khổ trướng Cố Ngôn Đình, bực bội vì những lời của chẳng thể lay chuyển cô.
Đang lúc cáu tiết, bỗng thấy một tiếng "rắc" khô khốc.
Chỉ thấy Cố Ngôn Đình tung một quyền mạnh như trời giáng cây bên cạnh, khiến cái cây chao đảo nhanh chóng đổ sập.
Hóa thể trực tiếp đập gãy một cây lớn như ư?
Tiết Tri Niên vô thức giật , suýt nữa nghi ngờ nhầm.
Mắt thấy cây thẳng tắp đổ ập về phía Cố Ngôn Đình, khóe môi Tiết Tri Niên nhếch lên, thầm nghĩ "đáng đời" trong lòng.
còn kịp hả hê chuyện gặp họa, phát hiện tình huống vẻ đúng lắm.
Bởi vì, hướng cái cây đổ xuống, hình như cũng là hướng về phía đang ...
Tiết Tri Niên: "..."
Một tầng bóng đen bao trùm đỉnh đầu, cây cùng cành lá ngừng phóng đại mắt , Tiết Tri Niên chỉ cảm thấy thứ tối sầm.