Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà - Chương 337
Cập nhật lúc: 2024-05-28 18:27:33
Lượt xem: 171
“Hiện tại trên thị trường chưa có nhiều nhóm nhạc nam nữ kết hợp như vầy, đừng nói là nhóm có cả nam và nữ, ngay cả nhóm nhạc có toàn nữ hay toàn nam cũng rất ít.”
Ở góc độ đầu tư, thì điều này đại biểu cho việc công chúng càng ưa thích những nhóm nhạc thần tượng trẻ trung tràn ngập hơi thở thanh xuân hơn.
Nhưng ở trong mắt Hồ Trân Trân thì cô thấy thị trường hiện nay thiếu những nhóm nhạc có cả nam và nữ như vậy.
Nguyên tắc phải lật ngược lại vấn đề để tìm ra một hướng đi mới đã được cô sử dụng nhiều lần.
Dù thế nào đi chăng nữa khi đã vượt qua một giới hạn nhất định, thì mọi người sẽ bắt đầu nhớ nhung những điều xưa cũ.
Mà ban nhạc chính là sự tồn tại hiếm hoi trong thời đại hiện nay.
Có rất ít công ty âm nhạc sẵn sàng tạo ra một ban nhạc nên cũng đồng nghĩa với việc những tài năng trẻ trong ban nhạc chưa có cơ hội ra mắt và đến gần hơn với công chúng.
Cho nên Giang Hồ Tiền Tuyến của Hồ Trân Trân mới cho ra mắt một ban nhạc, cũng coi như đây là một thử thách lớn với ngành này, nếu lần này thành công thì cũng xem như các công ty âm nhạc sẽ bắt đầu xem xét lại khả năng cho ra mắt ban nhạc trong tương lai.
“Tên của ban nhạc đã quyết định là Tam Sơn Nguyệt đúng chứ?”
“Có lẽ ngày mai sẽ bắt đầu quảng bá.”
Sở dĩ chọn vào ngày mai là bởi vì bộ phim hài do một đạo diễn mới của Giang Hồ Ảnh Thị sản xuất cũng chính thức ra mắt vào ngày mai.
“Ngày mai chính là Thung Lũng Ác Nhân bắt đầu quảng bá, Tam Sơn Nguyệt lại hát ca khúc chủ đề cho bộ phim này, nếu bộ phim này nổi tiếng thì không cần chúng ta tuyên truyền thì nó cũng sẽ mang đến cho họ một làn sóng nổi tiếng.”
Mấu chốt chính là ở bộ phim truyền hình này.
Vị đạo diễn mới này họ Lương, tuy Hồ Trân Trân gọi anh ta là đạo diễn mới, nhưng thật ra anh ta cũng đã là đạo diễn của mấy bộ phim rồi, cũng không phải là người không có chút kinh nghiệm nào.
Tuy nhiên khi gia nhập Ảnh Thị Giang Hồ thì trong tay anh ta không có tác phẩm nổi bật nào nên dứt khoát để trống lý lịch tự nhận mình là một đạo diễn mới.
Cũng chính vì điều này mà Hồ Trân Trân luôn gọi anh ta là đạo diễn mới.
Làm một bộ phim thể loại hài kịch rất khó, yếu tố hài hước vốn là điều rất khó để khai thác, theo quan điểm của Hồ Trân Trân thì việc làm phim tình cảnh hài kịch và phim hài thật sự là một thử thách rất lớn.
Nên lần này ngân sách cô đưa ra để đầu tư không cao cho lắm.
Hai triệu.
Không phải cô không tin tưởng đạo diễn Lương mà chính đạo diễn Lương đã đề nghị số tiền đầu tư 2 triệu này.
Đối với một bộ phim truyền hình mà nói thì vốn đầu tư 2 triệu là không nhiều lắm.
Nhưng đối với một đạo diễn muốn làm một bộ phim thể loại tình cảm hài hước mà nói thì số tiền hai triệu này đã đủ rồi, cũng đủ để anh ta dựng những cảnh quay tốt nhất và chọn được những diễn viên tốt.
Trong vòng tròn giới diễn viên cũng có vài quy tắc ngầm.
Ai diễn xuất giỏi đều là những diễn viên của phái thực lực, những diễn viên phái lưu lượng thì có thể đóng phim tình cảm thần tượng, còn phim tình cảm hài kịch mãi mãi ở tầng chót, chỉ có những diễn viên không thuộc hai phái trên thì mới đồng ý diễn thể loại này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-tro-thanh-phu-ba/chuong-337.html.]
Nhưng thực tế để diễn cho thật tốt phim tình cảm hài kịch không bao giờ dễ dàng như vậy.
Nên sự mong đợi của Hồ Trân Trân dành cho bộ phim này không thấp chút nào.
Lúc trước đã có lời hứa với đài Hoa Sen rồi nên sau khi bộ phim Thung Lũng Ác Nhân qua kiểm duyệt thì Hồ Trân Trân đã liên lạc ngay với giám đốc đài truyền hình Hoa Sen.
Cô đã dựa vào danh tiếng và khả năng của mình để giành được xuất chiếu giờ vàng cho bộ phim này.
Nhưng bên đài truyền hình bên đó cũng không mấy xem trọng phim tình cảm hài kịch, những năm gần đây những ngôi sao lứa 9x đều có đóng phim tình cảm hài kịch, nhưng kết quả khi chiếu lại chẳng có một chút bọt nước nào.
Nên đối với đài truyền hình mà nói, việc đem bộ phim truyền hình không có chút hy vọng này lên chiếu giờ vàng quả thật là một quyết định mạo hiểm.
Đặc biệt là sau khi ratings của đài Hoa Sen tăng lên thì quyết định này càng trở nên mạo hiểm hơn bao giờ hết.
“Hồ tổng, cô xác định bộ phim này có tiềm năng sao?”
Nhưng sau khi đồng ý xong, giám đốc truyền hình vẫn không nhịn được mà có chút lo lắng.
Bởi suy cho cùng bây giờ đã là mùa đông mọi người sẽ ít ra ngoài hơn, và việc xem TV đã trở thành sự lựa chọn của nhiều gia đình trong mùa đông lạnh giá này.
Bây giờ là thời điểm tốt để gia tăng ratings, nếu chất lượng của Thung Lũng Ác Nhân quá kém không thể cạnh tranh với ratings của những đài khác, thì cái giá phải trả cho toàn bộ mùa đông này chính là ratings khung giờ vàng sẽ im ắng hơn bao giờ hết.
Bởi vì chuyện này nên giám đốc đài truyền hình đã xác định lại với Hồ Trân Trân hết lần này đến lần khác
“Tôi rất nghiêm túc đợi sau khi nhận được cuốn băng gốc của bộ phim này ông có thể xem trước, nếu ông thật sự cho rằng chất lượng bộ phim này quá kém, tôi cũng chẳng có ý kiến gì về việc ông không cho chiếu khung giờ vàng đâu.”
Hồ Trân Trân đã nói đến mức này rồi nên giám đốc đài truyền hình cũng có chút tin tưởng.
“Vậy thì được, Hồ tổng tôi rất mong chờ Thung Lũng Ác Nhân đến tay tôi.”
Tên của bộ phim này là Thung Lũng Ác Nhân, nhưng thật ra nội dung phim lại kể về ba ác nhân giả mạo.
Với thân hình cao lớn và vẻ mặt có chút hung hãn nhưng thật ra lại là một người nhát gan nhất - Sa lão đại.
Không có tài nấu nướng nhưng lại yêu thích việc nấu ăn, trên giang hồ gọi là - Ngũ Độc bà bà Tôn Nhị Nương.
Dáng người lớn lên có chút thấp bé nhưng giọng nói khá là sắc bén, được gọi là cao thủ đào hang với danh xưng là - Vua Trộm Thẩm Tam.
Bọn họ là những kẻ xấu đóng quân tại Thung Lũng Ác Nhân, ngăn cách với thế giới loài người, mặc dù trong Thung Lũng Ác Nhân này đều toàn là lão đại tai to mặt lớn, nhưng họ vẫn luôn ẩn náu trong thung lũng và không bao giờ ra ngoài.
Một ngày nọ hai thiếu niên vì bị người khác khiêu khích nên đã lấy hết can đảm để chuẩn bị khiêu chiến với Thung Lũng Ác Nhân.
Và câu chuyện cũng bắt đầu từ đây.
Khi Hồ Trân Trân xem qua đoạn mở đầu của Thung Lũng Ác Nhân cô cảm thấy nó thú vị đến mức cô không thể nào ngừng xem được.
Có lẽ phải chờ đến khi phát sóng phải cùng khán giả xem thêm một lần nữa.
Như vậy cho đến khi thảo luận về cốt truyện của kịch bản, sẽ có người hiểu những điều cô nói thay vì chỉ hào hứng với kịch bản.