Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 84
Cập nhật lúc: 2024-08-08 20:42:03
Lượt xem: 275
“Grừ grừ grừ…” Mẹ ơi, con thay răng rồi nè, đợi trưởng thành rồi cũng sẽ lợi hại giống mẹ.
Hổ mẹ nghiêm túc đưa mắt nhìn sau đó cái đầu lớn gật một cái.
Kiều Nghệ biết hổ mẹ nghe không hiểu bản thân đang grừ grừ cái gì, nhưng nhìn thấy nó gật đầu cô cũng rất vui vẻ vùi vào lăn lộn trong lòng mẹ.
Sau khi Cao Hoằng Khải rời đi, Thẩm Chi Hủ bắt tay vào chuẩn bị tổ cho hổ mẹ ngủ tạm. Lúc này hổ trắng nhỏ nhảy khỏi ghế sô pha, nhưng mà cô quá vội vàng cho nên lúc xuống đã ngã sấp mặt. Một tiếng bịch vang lên, Thẩm Chi Hủ nghe thấy vậy có thể nói là sợ hết hồn hết vía, vội vàng chạy tới bế hổ trắng nhỏ lên, cẩn thận kiểm tra chỗ cô bị ngã.
“Ngao Ngao có đau không? Sao em lại bất cẩn vậy chứ?”
Hổ mẹ thấy Thẩm Chi Hủ lo lắng, vẫn lười biếng nằm trên ghế sô pha, đôi mắt hổ tròn xoe nhìn chăm chú tương tác giữa một người một hổ với nhau.
Kiều Nghệ lắc lắc đầu, đối mặt với sự quan tâm của Người đẹp ốm yếu, cô lắc đầu.
“Ngao ngaoo...” Người đẹp ốm yếu đừng lo lắng cho tôi, tôi không đau đâu.
Lúc cô ngã xuống có lông dày làm đệm nên không cảm thấy đau lắm.
Thẩm Chi Hủ thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm, ngón tay khẽ chạm vào lỗ mũi ướt át của hổ trắng nhỏ.
“Lần sau em cẩn thận một chút.”
“Grừ grừ grừ...” Biết rồi biết rồi, Người đẹp ốm yếu ơi, tại sao vừa rồi anh lại phải hỏi Cao Hoằng Khải chuyện nhà cửa chứ? Chúng ta ở nơi này không phải rất tốt à?
Lúc nãy trong toàn bộ quá trình Người đẹp ốm yếu trò chuyện với Cao Hoằng Khải đều không tránh mấy người Kiều Nghệ. Cô biết Người đẹp ốm yếu có lẽ muốn đổi nhà, không khỏi nghĩ đến số tinh hạch trả tiền thuê trước đó, bây giờ cô còn cảm thấy đau lòng đây này.
Cô sợ Người đẹp ốm yếu nghe không hiểu, còn chỉ chỉ về phía cửa.
Thẩm Chi Hủ thông minh, gần như hiểu ra ngay tức thì.
“Ngao Ngao muốn hỏi chuyện tôi nói với Cao Hoằng Khải vừa rồi ư?”
Đúng đúng!
Kiều Nghệ nhìn Người đẹp ốm yếu với ánh mắt tán thưởng.
Thẩm Chi Hủ bật cười: “Ngao Ngao không cảm thấy căn nhà này có hơi nhỏ quá hả? Em và mẹ em ở đây sẽ không thoải mái.”
Thì ra Người đẹp ốm yếu đang lo nghĩ cho bọn họ!
Kiều Nghệ cảm động không thôi, cô hít hít mũi, nhưng vẫn kiên quyết lắc lắc đầu.
“Grừ grừ...” Chúng tôi chỉ ngủ ở nơi này thôi, cần không gian lớn như vậy làm gì chứ?
Hơn nữa, nếu bây giờ cô đã tìm được hổ mẹ rồi, với tính cách thích ăn thịt tươi sống của nó, khả năng cao là bọn họ sẽ thường xuyên ra khỏi căn cứ, cứ như vậy cũng không cần đổi sang căn nhà lớn khác mà!
Với lại, cô cũng không nỡ để Người đẹp ốm yếu mệt mỏi, anh chỉ mới thức tỉnh dị năng không gian, săn g.i.ế.c zombie cũng dựa vào sức khỏe, nếu như nuôi thêm mẹ con bọn họ thì sẽ rất rất mệt nhọc, cho nên...
Kiều Nghệ cười hì hì trong lòng.
Cho nên vẫn nên để cô và hổ mẹ cùng nhau nuôi Người đẹp ốm yếu đi!
Đến lúc đó cô và hổ mẹ kết hợp săn g.i.ế.c zombie, Người đẹp ốm yếu sẽ ở ngay sau lưng bọn họ nhặt tinh hạch!
Hình ảnh kia tốt đẹp biết bao, cái đuôi sau lưng Kiều Nghệ cũng vô thức vẫy vẫy.
“Em nghĩ gì mà vui vẻ như thế hả?” Thẩm Chi Hủ cười hỏi.
Kiều Nghệ hoàn hồn lại, tiếp tục lắc đầu lần nữa.
“Grừ grừ grừ...” Bây giờ tôi không nói cho anh biết đâu! Dù sao Người đẹp ốm yếu à, anh đừng đổi sang nhà mới là được rồi!
Thẩm Chi Hủ và hổ trắng nhỏ chung sống với nhau lâu như vậy, biết nó lắc đầu là không muốn để anh đổi nhà khác, có điều lần này anh không nghe theo ẻm, ngược lại nhìn về phía hổ trắng lớn đang uể oải nằm trên ghế sô pha.
“Mẹ Ngao Ngao, mi cảm thấy thế nào?”
Lỗ tai của hổ mẹ run lên, ánh mắt nhìn lướt qua căn nhà tương đối nhỏ hẹp một vòng, cuối cùng cũng có suy nghĩ giống hổ con, từ từ lắc lắc đầu.
Thẩm Chi Hủ biết ý của hổ trắng lớn, khẽ gật đầu: “Ta biết rồi, nếu như ở đây không quen, mi có thể biểu đạt ra.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-84.html.]
Hổ mẹ không trả lời, chỉ nhẹ nhàng nhảy xuống ghế sô pha rồi đi tới trước cửa sổ, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Chi Hủ.
Anh lập tức hiểu ý: “Mi muốn ngủ ở chỗ này à?”
Hổ mẹ gật gật đầu.
Thẩm Chi Hủ gật đầu ra hiệu bản thân biết rồi, sau đó anh đặt hổ trắng nhỏ xuống, nghiêm túc làm một cái tổ cho hổ trắng lớn.
Hổ mẹ ngồi xổm ở cách đó không xa lặng lẽ quan sát, nó cảm thấy thái độ của thú hai chân này xem như không tệ, chẳng trách nhóc con thích quấn lấy anh.
(Hổ mẹ: Ừm, con rể này biết chăm vợ đấy!)
Thẩm Chi Hủ dùng những tấm đệm lấy được từ cửa hàng thú cưng lúc trước để làm tổ cho hổ trắng lớn, sau đó anh nhìn về phía hổ mẹ ở gần đó, nhẹ giọng hỏi: “Mi nhìn như vậy có được không?”
Hổ mẹ đứng dậy đi tới, sau đó nằm xuống trên đệm mềm mại, cảm thấy khá thoải mái mới lạnh lùng gật đầu.
Lúc này Kiều Nghệ cũng không chịu được cô đơn lạnh lẽo mà chạy tới, giẫm giẫm trên tấm đệm.
“Ngao ngao...” Wow, thật thoải mái! Hổ mẹ chắc chắn sẽ thích!
Kiều Nghệ kêu xong liền vùi mình bên cạnh hổ mẹ, vui vẻ cọ cọ.
Cứ như vậy, một hổ trắng lớn một hổ trắng nhỏ cực kỳ giống nhau đều mở to đôi mắt hổ tròn vo nhìn Thẩm Chi Hủ.
Chẳng hiểu tại sao, Thẩm Chi Hủ nhìn thấy một màn này lại cảm thấy hơi buồn cười. Lồng n.g.ự.c tràn ngập cảm xúc không biết tên, khiến anh không biết làm thế nào, nhưng lại không đành lòng đè ép nó xuống.
Vẫn là Kiều Nghệ cảm thấy dáng vẻ im lặng không nói gì của Người đẹp ốm yếu có chút kỳ lạ, nghiêng đầu khẽ khàng kêu lên.
“Grừ grừ...” Người đẹp ốm yếu, anh làm sao thế?
Thẩm Chi Hủ lấy lại tinh thần, theo bản năng trả lời: “Tôi không sao.”
Anh dừng lại, nhớ đến hai viên tinh hạch không thuộc tính cấp 3 đã giao dịch với Cố Hựu Kỳ hôm nay, bèn lấy chúng từ trong không gian ra đặt xuống trước mặt hổ trắng nhỏ.
“Ngao Ngao, đây là tinh hạch không thuộc tính cấp 3, em hấp thụ chúng đi.”
Kiều Nghệ vừa liếc mắt đã nhận ra đây là thứ dùng zombie hệ mộc cấp 3 để đổi lấy, cô suy nghĩ một hồi, đưa một viên trong số đó cho hổ mẹ.
“Grừ grừ...” Mẹ ơi, mẹ một viên, con một viên nha!
Cũng không biết dị năng hiện tại của hổ mẹ là cấp bao nhiêu rồi, chắc là hấp thụ tinh hạch cấp 3 vẫn có tác dụng nhỉ.
Nào ngờ hổ mẹ không nhận, trái lại đẩy tinh hạch về.
“Grừ grừ...” Hả? Mẹ, tại sao mẹ lại không cần?
Kiều Nghệ hết sức hoang mang.
Vẫn là Thẩm Chi Hủ giải thích cho cô.
“Ngao Ngao à, dị năng của mẹ em đã cấp 4 rồi, tuy rằng hấp thụ tinh hạch cấp 3 có tác dụng, nhưng hiệu quả có hạn, không tốt bằng việc hấp thụ tinh hạch cấp 4.”
Kiều Nghệ nghe nói thế thì kích động đến nhảy cẫng lên, liên tục cọ cọ vào gương mặt to đầy lông xù của hổ mẹ.
“Ngao ngao...” Ôi, mẹ ơi, mẹ thăng cấp 4 rồi cơ đấy! Thật mạnh mẽ! Mẹ thật sự mạnh quá đi!
“Ngao ngao ngaoo...” Không hổ là hổ mẹ của con, bé con yêu mẹ lắm!
Kiều Nghệ lại lần nữa hóa thân thành máy khen ngợi, vấn đề là hổ mẹ và Thẩm Chi Hủ cũng không biết cô đang lớn tiếng kêu vớ vẩn cái gì, nhưng bọn họ cũng có thể cảm nhận được niềm vui sướng của cô.
Cuối cùng, vẫn là hổ mẹ đè nhóc con đang kích động lại, ra hiệu cho cô nhanh chóng hấp thụ tinh hạch.
Lần này, Kiều Nghệ không do dự nữa, nhanh nhảu hấp thụ xong hai viên tinh hạch cấp 3.
Nếu dị năng của hổ mẹ đã là cấp 4, cô cũng không thể tụt lại đằng sau quá nhiều đúng không?
Kiều Nghệ cảm nhận được dị năng vận chuyển trong cơ thể dồi dào hơi rất nhiều, nhưng cách đột phá vẫn còn một khoảng nhất định nữa. Cô kiên quyết phải luyện tập dị năng của mình mỗi ngày, nhanh chóng thăng cấp!
Chẳng qua... Kiều Nghệ mờ mịt nhìn Người đẹp ốm yếu.
“Grừ grừ...” Người đẹp ốm yếu ơi, rốt cuộc dị năng của anh ở cấp bao nhiêu rồi thế? Tại sao anh có thể cảm nhận được cấp bậc dị năng của hổ mẹ chứ?