Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 46
Cập nhật lúc: 2024-08-07 18:54:05
Lượt xem: 272
May mắn là Thẩm Chi Hủ nghe không hiểu tiếng kêu của hổ trắng nhỏ có ý gì, nếu không anh sẽ tức đến mức bật cười.
Nhưng hổ trắng nhỏ chủ động thân cận khiến Thẩm Chi Hủ rất vui vẻ hưởng thụ, trong đôi mắt đen lóe lên ý cười. Thẩm Chi Hủ tự mình bưng mì ra nói với hổ trắng nhỏ đang dán lên đùi mình nói: “Em có thể ăn mì rồi đấy.”
Kiều Nghệ nghe vậy vội vàng cúi đầu l.i.ế.m mì sợi trong chén.
Tuy hương vị mì sợi không ngon bằng sữa dê, nhưng Kiều Nghệ vẫn vui vẻ ăn. Một lát sau, cái chén mì sợi đã được Kiều Nghệ ăn sạch sẽ.
Thẩm Chi Hủ thấy thế thì hỏi: “Em muốn ăn nữa không?”
Kiều Nghệ lập tức lui về sau, cái đầu nhỏ lắc lắc.
“Ngao ngao…” Không ăn, không ăn nữa đâu, tôi ăn nhiêu đây là được rồi!
“Ngao ngao…” Hôm nay Người đẹp ốm yếu đã vất vả rồi, anh ăn nhiều chút để cơ thể khỏe lại, dáng vẻ của anh vẫn còn ốm yếu lắm.
“Ngao ngao…” Anh ăn nhiều chút! Ăn nhiều chút đi!
Thẩm Chi Hủ thấy dáng vẻ từ chối của hổ trắng nhỏ thì không nói gì nữa, bản thân cũng xử lý sạch sẽ đám mì sợi trong nồi.
Thẩm Chi Hủ uống một ngụm canh nóng xuống bụng mới cảm thấy cả người anh mới thật sự sống lại. Thẩm Chu Hủ thở dài một hơi, ánh mắt dừng lại trên người hổ trắng nhỏ đang nằm cắn que mài răng, đôi mắt đen dưới ánh lửa đỏ cam bỗng dịu dàng ôn hòa hơn.
Trước khi đi ngủ, Kiều Nghệ quen thuộc mà nhảy lên giường đơn, thậm chí cô còn lăn một vòng trên giường.
He he, đêm nay cô có giường để ngủ rồi!(づ ̄3 ̄)づ╭❤~
Nuôi Người đẹp ốm yếu đúng là quyết định chính xác!
Thẩm Chi Hủ thấy nhưng không nói gì, anh lấy một thùng nước khoáng lớn từ trong không gian ra, tiếp theo là bàn chải và kem đánh răng. Sau khi vệ sinh cho mình sạch sẽ, thì anh mới lấy bàn chải và kem đánh răng dành cho thú cưng được vơ vét từ cửa hàng thú cưng ra, xong xuôi tất cả anh mới vẫy tay với hổ trắng nhỏ đang lăn lộn trên giường.
“Hổ trắng nhỏ, lại đây.”
Kiều Nghệ dừng động tác đang làm lại, cô nghiêng đầu nhìn Người đẹp ốm yếu với ánh mắt khó hiểu.
“Ngao ngao…” Anh muốn làm gì?
“Em tới đây đánh răng nào.” Thẩm Chi Hủ lắc lắc bàn chải và kem đánh răng trên tay.
Cái gì cơ, đánh răng?!!(′⊙w⊙)
Đồng tử trong mắt Kiều Nghệ co lại, ánh mắt chăm chú nhìn bàn chải và kem đánh răng trong tay Người đẹp ốm yếu, cô không thấy chán ghét mà nhanh chóng nhảy xuống giường chạy đến bên cạnh anh.
“Ngao ngao…” Sao đánh răng được?
Từ khi Kiều Nghệ biến thành hổ thì chưa bao giờ đánh răng nữa, lúc này Người đẹp ốm yếu nói muốn đánh răng cho cô, khiến cô cảm thấy rất hứng thú. Cái đuôi phía sau lắc lư qua lại không ngừng thể hiện tâm trạng đang vui vẻ lúc này của cô.
“Để tôi giúp em.” Thẩm Chi Hủ lấy chút kem đánh răng ra bàn chải, sau đó ôm hổ trắng nhỏ vào lòng, nói: “Nào, há miệng ra.”
Kiều Nghệ ngoan ngoãn nghe lời, há miệng theo lời Người đẹp ốm yếu nói.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Chi Hủ đánh răng cho động vật nên động tác có hơi vụng về, may mắn là hổ trắng nhỏ không ghét bỏ và cũng không quấy rối cựa quậy, cô vẫn luôn nằm yên trong lòng n.g.ự.c anh.
Đúng là ngoan quá.
Thẩm Chi Hủ kiềm chế xúc động muốn hôn cái đầu nhỏ đầy lông của hổ trắng nhỏ trong lòng, mà tập trung cẩn thận đánh răng cho cô.
Khoảng mười phút sau, cuối cùng Thẩm Chi Hủ rửa sạch răng cho hổ trắng nhỏ.
“Được rồi đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-46.html.]
Đôi tai trên đầu Kiều Nghệ giật giật, cô cảm thấy sau khi đánh răng sạch sẽ xong bản thân như đã trở thành hổ con xinh đẹp nhất. Đôi mắt to tròn sáng lấp lánh, cô thân thiết cọ cọ lên cánh tay của Người đẹp ốm yếu.
“Ngao ô…” Người đẹp ốm yếu ơi, anh tốt quá trời luôn.
Thẩm Chi Hủ không biết rằng hôm nay hổ trắng nhỏ đã phát vô số thẻ người tốt cho anh, lúc này anh rất vui vẻ hưởng thụ sự thân mật của cô, bàn tay to tranh thủ cơ hội sờ cái đầu đầy lông của cô rồi vuốt ve.
(Thẩm Chi Hủ: Vợ yêu là phải chăm sóc chu đáo)
Kiều Nghệ cảm nhận cơn buồn ngủ đang đến gần khi rúc trong n.g.ự.c của Người đẹp ốm yếu. Không bao lâu sau, Kiều Nghệ nằm trong n.g.ự.c của Người đẹp ốm yếu mà chìm vào giấc ngủ, cái đuôi dài trong vô thức quấn lấy cổ tay anh.
Thẩm Chi Hủ nghe thấy tiếng hít thở đều đều của hổ trắng nhỏ trong lòng, ý cưới trong mắt anh càng sâu hơn, tay chân nhẹ nhàng ôm cô đến trên giường rồi đi thu dọn đồ vật trong hang động. Sau đó anh mới bò lên giường rồi nằm nghiêng ôm hổ trắng nhỏ vào trong lòng.
Trong lúc ngủ mơ, hổ trắng nhỏ dường như cảm nhận được gì đó, cơ thể đầy lông xù cọ cọ rồi rúc sâu vào trong lòng n.g.ự.c người đàn ông.
Thẩm Chi Hủ thấy vậy thì càng ôm chặt hổ trắng nhỏ vào lòng hơn, đôi mắt đen hiện lên cảm xúc sâu xa mà ngay cả chính anh vẫn không nhận ra.
……
“Grào grào…”
Những sợi dây leo to bằng ngón tay cái bất ngờ mọc lên từ mặt đất, quấn xung quanh những con zombie đang gầm rú, cản trở chuyển động của chúng, đồng thời những sợi dây leo sắc nhọn đột nhiên đ.â.m vào giữa trán của chúng, chẳng mấy chốc, những tinh hạch trên đầu lũ zombie đã bị hút ra.
Trình Dao hài lòng nhìn cảnh tượng này, ngay lúc nàng đang định bước tới lấy tinh hạch thì nhạy bén cảm nhận được một điều gì đó. Nàng nhanh chóng quay đầu lại, một quả cầu lửa có nhiệt độ rất cao bay qua cơ thể nàng.
“Rống rống rống…”
Trình Dao nắm chặt đường đao trong tay, cảnh giác nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chỉ nhìn thấy một con zombie đứng cách đó không xa, thân thể cháy đen đến mức không xác định được giới tính, thấy quả cầu lửa tấn công không thành công, nó gầm lên rồi tung ra một quả cầu lửa khác.
Đó là một zombie hệ hỏa!
Còn là zombie cấp hai!
Trình Dao nhạy bén cảm nhận được cấp độ của zombie, lập tức không dám coi thường kẻ địch, vừa dùng dây leo dị năng hệ mộc quấn quanh tạo thành những mũi tên tấn công đối phương vừa nhanh chóng né tránh những quả cầu lửa.
Sau khi nhìn thấy dây leo bị zombie hệ hỏa cuốn lấy rồi bốc cháy, phản ứng đầu tiên của Trình Dao là thả Đại Bạch ra.
Nhưng nghĩ đến Đại Bạch đang bị thương nặng, hôm nay chỉ vừa mới đỡ được đôi chút nên nàng từ bỏ ý định này và tiếp tục dùng dây leo để tấn công, đồng thời mang theo đường đao, từng bước tiếp cận.
Một người một zombie chiến đấu rất lâu, cấp bậc dị năng của Trình Dao cao hơn, nhưng cũng không thể chống đỡ được. Hệ hỏa là khắc tinh của hệ mộc, trận chiến kéo dài nửa giờ, Trình Dao mới tiêu diệt được con zombie cấp hai hệ hỏa này.
Trình Dao dùng mu bàn tay lau mồ hôi trên trán, thở ra một hơi, ngồi xổm xuống, dùng đường đao đào ra tinh hạch của zombie hệ hỏa.
Không giống với tinh hạch không màu trong đầu của zombie thông thường, tinh hạch của zombie hệ hỏa có màu đỏ rực, rất giống hồng ngọc, sáng rực và cực kỳ đẹp mắt.
Trình Dao tỉ mỉ quan sát một lúc, mới đem tinh hạch thu vào không gian.
Nàng không phải là dị năng giả hệ hỏa, không thể hấp thụ viên tinh hạch này, nhưng nàng có thể bảo quản nó, sau này có thể sẽ có tác dụng.
Trình Dao lau đi vết m.á.u hôi thối trên đường đao đang chuẩn bị rời đi đột nhiên dừng bước chân lại, lông mày cũng nhíu chặt. Không hiểu sao nàng lại hoảng hốt, vung tay lên một cái, Đại Bạch cao gần ba mét đột nhiên xuất hiện.
"Rống rống..."
Việc đầu tiên Đại Bạch làm khi bước ra là ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng khí phách, sau đó nó ngước mắt lên cảnh giác quan sát xung quanh, khi nhìn thấy xác zombie ở gần đó, đồng tử của nó đột nhiên co rút lại. .
Trình Dao buồn rầu xoa xoa mi tâm, thật ra nàng cũng không muốn thả Đại Bạch ra sớm như vậy, nhưng lại nhịn không được. Sau khi vết thương của nó lành lại, nó không ngừng làm loạn trong không gian, muốn đi ra ngoài.
Nàng thực sự không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thả Đại Bạch ra ngoài, nhìn xem nó muốn làm gì.