Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 384
Cập nhật lúc: 2024-08-18 20:06:18
Lượt xem: 131
Cô “ừ” một tiếng.
Kiều Nghệ luôn để ý đến trận chiến giữa Người đẹp ốm yếu và Lạc Phàm, đương nhiên cũng phát hiện tuy rằng hắn là dị năng giả song hệ cấp 8, thế nhưng hắn hoàn toàn không làm gì được Thẩm Chi Hủ. Nỗi lo lắng dâng lên trong đáy lòng đã tiêu tan không ít.
“Hy vọng anh ấy sẽ sớm quay lại.”
Cố Hựu Kỳ nghe thấy thế, không tiếp lời.
Bên kia, Thẩm Chi Hủ chậm rãi đuổi theo sau lưng Lạc Phàm thấy hắn dừng lại, lập tức cười nhạo khi thấy nụ cười thoát khỏi nguy hiểm trên mặt hắn.
Anh không có ý định che giấu bản thân, cho nên Lạc Phàm nghe thấy tiếng cười không tính là xa lạ này, nụ cười lập tức cứng đờ trên mặt. Hắn máy móc quay đầu lại, bóng dáng cao lớn đập vào mắt.
“Là! Mày!” Lạc Phàm nói xong, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nụ cười không mấy tự nhiên, đáy mắt còn có vẻ u ám không rõ tâm trạng: “Sao hả? Mày muốn thả tao đi ư?”
“Mày nói xem?” Thẩm Chi Hủ nhàn nhã nhìn hắn.
Lạc Phàm không đoán được suy nghĩ của Thẩm Chi Hủ là gì, song nghĩ đến việc người này rõ ràng có thể giải quyết bản thân ở ngay trong căn cứ lại không hề ra tay, ngược lại đi theo sau lưng hắn. Chẳng lẽ là... Đối phương cảm thấy hứng thú với mình sao?
Hắn mỉm cười khi nghĩ đến thuốc mà mình đang nghiên cứu gần đây.
“Anh đã biết những gì rồi?”
Thẩm Chi Hủ nhướng mày, muốn xem xem Lạc Phàm muốn nói gì.
“Anh hẳn đã biết tôi là chủ nhân của căn cứ Thần Quyến, chỉ là anh chắc hẳn chưa biết, tôi còn là một nhân viên nghiên cứu.” Hắn dừng một chút, giọng điệu dần dần chậm lại, thậm chí còn có ý định dụ dỗ: “Gần đây tôi đang nghiên cứu một loại thuốc, có thể tăng cường dị năng của dị năng giả, chúng ta có thể hợp tác. Đến lúc đó chỉ cần anh bằng lòng thả tôi, thuốc sẽ chia thành anh bảy tôi ba, thế nào?”
Thẩm Chi Hủ nhìn Lạc Phàm, chầm chậm nở nụ cười.
Kiếp trước anh đã nghe nói đến loại thuốc này rồi, đáng tiếc mà, anh cũng chẳng có hứng thú đối với thứ này. Thẩm Chi Hủ thả Lạc Phàm ra khỏi căn cứ Thần Quyến, cũng là để thỏa mãn sở thích mèo vờn chuột xấu xa của mình thôi, với lại... Anh không muốn những hành động này của mình bị Ngao Ngao trông thấy.
Lạc Phàm thấy anh người, tưởng rằng anh đã động lòng. Tuy nhiên hắn còn chưa kịp hài lòng thì hai đầu gối đã đau nhói. Phịch một tiếng, hắn quỳ xuống đất.
“Chậc, mày cảm thấy tao hiếm lạ thuốc của mày à?”
“Đồ hèn hạ! Mày đáng chết!” Lạc Phàm tức giận không thôi, bởi vì đau đớn và tức giận, khuôn mặt xem như đàng hoàng của hắn trở nên vặn vẹo, thật là dữ tợn.
Đồng thời, hắn cũng biết Thẩm Chi Hủ nhất định muốn đẩy mình vào chỗ chết, dị năng song hệ lôi và phong bùng nổ, muốn g.i.ế.c cho người kia không kịp trở tay!
Tiếc là hắn đã đánh giá thấp thực lực của Thẩm Chi Hủ. Anh có kinh nghiệm của kiếp trước, hiện tại còn cao hơn Lạc Phàm một cấp bậc, cũng không phải người mà hắn có thể tổn thương được!
Toàn bộ dị năng bùng nổ của Lạc Phàm đều quay ngược lại tấn công hắn, cho dù thể chất đã được dị năng cải tạo trở nên mạnh hơn, hắn vẫn bị thương nặng.
“Mày... Rốt cuộc mày đã thức tỉnh dị năng gì?” Lạc Phàm nhổ ra một búng máu, khó khăn hỏi.
Thẩm Chi Hủ bước đến gần hắn, từ trên cao nhìn xuống, thưởng thức tình trạng thê thảm này của kẻ địch.
“Mày đoán xem?”
Đến lúc này rồi, tên hèn hạ kia còn dám đùa giỡn mình!
Lạc Phàm giận đến nỗi trước mắt tối sầm, lại thấy Thẩm Chi Hủ chỉ cách mình chưa đầy một mét, một ý tưởng điên cuồng đột nhiên nảy ra.
Tên khốn! Không phải muốn g.i.ế.c tao ư? Vậy thì xem xem đến cùng mày có mạng để g.i.ế.c tao hay không?
Hắn tỉnh táo lại, tập trung tinh thần cảm ứng tinh hạch trong đầu mình. Chẳng qua Lạc Phàm chưa kịp ra tay, một tiếng phập vang lên, cổ của hắn đã bị sức mạnh vô hình cắt đứt.
Đầu hắn lăn lông lốc trên đất.
Đến khi chết, Lạc Phàm cũng không biết vì sao mình lại thua, đối thủ là dị năng giả hệ nào.
Thẩm Chi Hủ chán ghét đá đá đầu của hắn, thấy hắn c.h.ế.t không nhắm mắt thì nở nụ cười lạnh lẽo.
“Muốn tự kích nổ ư? Không có cửa đâu.”
Đúng rồi, kiếp trước Thẩm Chi Hủ cũng biết Lạc Phàm đã nghiên cứu ra cách làm thế nào để lợi dụng tinh hạch tự hủy thân thể. Ban đầu, anh không hề đề phòng đã bị hắn tự kích nổ làm bị thương nặng. Bây giờ chuyện này lặp lại lần nữa, sao anh có thể để hắn được như ý chứ?
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân tại sao Thẩm Chi Hủ muốn để Lạc Phàm chạy ra ngoài, anh sợ hắn chó cùng rứt giậu tự kích nổ mình ở căn cứ Thần Quyến, khiến mấy người Ngao Ngao bị thương.
Có điều...
Không ngờ Lạc Phàm sớm đã nghiên cứu ra phương pháp tự hủy bằng tinh hạch vào lúc này rồi.
Chậc, nếu không phải kẻ này có lòng dạ không đứng đắn, e rằng cũng là một người tài giỏi.
Đáng tiếc.
Thẩm Chi Hủ vừa bày ra vẻ mặt tiếc nuối, vừa không cảm thấy chút gánh nặng nào mà đeo găng tay vào, móc hai viên tinh hạch hệ lôi và phong trong đầu Lạc Phàm ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-384.html.]
...
“Hai mươi bảy người tử vong, những người bị thương nặng và xây xát nhẹ đều đã được Trần Tống chữa trị ổn rồi.”
Lời báo cáo của Sở Thiên làm Cố Hựu Kỳ xoa xoa mi tâm: “Ghi chép lại tên của những người kia, đến lúc đó gửi tiền an ủi chăm sóc cho gia đình của bọn họ.”
Tâm trạng của đám người Sở Thiên cũng chẳng mấy tốt đẹp, buồn bã “ừ” một tiếng.
Chẳng bao lâu sau, Sở Thiên thấy Thẩm Chi Hủ vẫn chưa về nhà, nhíu mày hỏi: “Thẩm Chi Hủ thì sao?”
“Không...” Biết.
Lời còn chưa nói hết, mọi người đang nghe thấy giọng nói ngạc nhiên lẫn vui mừng của Kiều Nghệ.
“Người đẹp ốm yếu! Anh đã về rồi!”
Tất cả thành viên đều ngước mắt nhìn, đáy mắt không nhịn được lộ ra vẻ hâm mộ khi thấy người đàn ông kia thong thả nhàn nhã như thể chưa từng trải qua một trận chiến ác liệt, không nhếch nhác như những người trong đội ngũ.
“Ừm, anh về rồi đây.” Thẩm Chi Hủ giơ tay lên muốn xoa xoa đầu cô bạn gái nhỏ. Nhưng anh vừa mới giơ tay lên, cô dường như đã đánh hơi thấy mùi gì đó, bất ngờ lùi về sau một bước.
Thẩm Chi Hủ: “...”
Anh đã rửa sạch hết rồi, sao Ngao Ngao vẫn có thể ngửi thấy mùi m.á.u tanh trên người mình nhỉ?
“Phì...”
Cố Hựu Kỳ quả thực không nhịn được, bật cười ra tiếng.
Thẩm Chi Hủ lạnh lùng nhìn anh ta, lúc đối phương sợ hãi rụt cổ lại, liền ném một viên tinh hạch màu tím qua cho anh ta.
Cố Hựu Kỳ vội vàng nhận lấy, cẩn thận cầm lên quan sát.
“Tinh hạch hệ lôi cấp 8! Chi Hủ, good job!”
Không cần phải nói, anh ta cũng biết đây là tinh hạch của Lạc Phàm, đáy mắt tràn đầy vẻ vui sướng.
Thẩm Chi Hủ không nhìn anh ta nữa, mà là thoáng lướt qua cảnh tượng hoang tàn bên trong căn cứ Thần Quyến.
Lúc này, Kiều Nghệ vẫn có chút chê bai chậm rãi đến gần, bàn tay mềm mại lặng lẽ nắm lấy anh.
Anh lấy lại tinh thần, lập tức nắm ngược lại tay cô, còn không nhẹ không nặng siết lấy.
“Ngao Ngao?”
“Người đẹp ốm yếu.”
“Hở?”
“Kết thúc rồi.” Kiều Nghệ liếc mắt nhìn người đàn ông khôi ngô bên cạnh: “Tất cả mọi chuyện này đều kết thúc rồi, không còn sở nghiên cứu, càng không còn căn cứ Thần Quyến nữa.”
“Đúng thế.”
Thẩm Chi Hủ thấp giọng lẩm bẩm một tiếng, nhìn thoáng qua những khuôn mặt quen thuộc, trên mặt ai nấy đều tràn đầy vẻ vui mừng trò chuyện sôi nổi với nhau.
Anh không khỏi nhớ đến kiếp trước, lúc tiêu diệt xong căn cứ Thần Quyến, xung quanh bản thân đều là zombie, không có lấy một người sống sót đứng bên cạnh mình. Tâm trạng bị đè nén trong lòng lại chẳng có ai để chia sẻ.
Bây giờ, bên cạnh anh đã có Ngao Ngao.
Sắc mặt Thẩm Chi Hủ trở nên dịu dàng, đôi mắt đen láy nhìn về phía Kiều Nghệ lộ ra ý cười nhẹ nhàng.
“Ngao Ngao, cảm ơn em đã luôn ở bên cạnh anh.”
Hai người đối mặt nhau, trong trời đất dường như chỉ còn lại hai người bọn họ.
XONG CHÍNH VĂN
Phiên ngoại tổng cộng có 5 phần:
1. Tiêu diệt căn cứ Thần Quyến.
2. Hổ cha.
3. Bé con.
4. Kiều Nghệ xuyên đến đời trước của Thẩm Chi Hủ.
5. Thẩm Chi Hủ xuyên đến kiếp thứ nhất của Kiều Nghệ.