Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 379
Cập nhật lúc: 2024-08-18 20:04:58
Lượt xem: 131
Con hổ trắng lớn có phong thái lười biếng kia chắc chắn đã cấp 8 rồi!
Còn có thực vật biến dị biết đi kia cũng ở cấp 7!
Tổ hợp cấp cao này quả thực làm cho ánh mắt của bốn người Cố Tùng sáng ngời.
Lúc đoàn người Tần Thiếu Liên quan sát bọn họ, mấy người Kiều Nghệ cũng quan sát đối phương.
Chỉ chốc lát, Thẩm Chi Hủ đã hiểu rõ tình hình cơ bản của bốn thành viên này.
“Cuối cùng mọi người cũng về.” Cố Hựu Kỳ ăn xong một miếng khoai lang nướng cuối cùng, cong môi mỉm cười: “Nếu tất cả không quay lại nữa, có lẽ Sở Thiên sắp sốt ruột muốn c.h.ế.t rồi.”
Nói xong, anh ta liếc thấy Sở Thiên sa sầm mặt nhấc chân định đạp mình, vội vàng lách mình tránh qua một bên.
“Anh không nói lời nào, cũng chẳng ai coi anh là kẻ câm đâu!”
Cố Hựu Kỳ nhướng mày, mặt mày tràn ngập ý cười: “Lại đây, tôi giới thiệu cho mấy người.”
Dứt lời, anh ta giới thiệu đơn giản về bốn người Cố Tùng, sau đó lại nói rõ thân phận của đoàn người Thẩm Chi Hủ cho nhóm của em họ mình.
Hai ba người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng chẳng ai lên tiếng.
Vẫn là Tần Thiếu Liên lấy can đảm nhìn Kiều Nghệ thêm một chút, càng thấy càng cảm thấy nữ sinh còn nhỏ tuổi hơn mình này rất xinh đẹp, cũng thân thiện mở miệng chào hỏi: “Xin chào Kiều Nghệ.”
Kiều Nghệ cảm thấy Tần Thiếu Liên có ý tốt với mình, cũng nở nụ cười đáp lại: “Xin chào.”
Nói xong, khóe mắt cô thoáng lướt qua người đàn ông tên là Cố Tùng kia, nghe nói người này là em họ của Cố Hựu Kỳ. Cô xem xét kỹ một chút, hai người này trái lại có một hai phần tương tự nhau.
“Phụt, mọi người thận trọng như thế làm gì? Bây giờ chúng ta đều ở cùng một đội ngũ mà!” Cố Hựu Kỳ bật cười.
Võ Ngạn Hành nghe nói thế, đáy mắt lóe lên một chút bất đắc dĩ. Bọn họ cũng không muốn câu nệ như vậy mà, là người tên Thẩm Chi Hủ đó quá mạnh mẽ, cả đám không dám tùy tiện mở miệng thôi!
Tiếc là người như Cố Hựu Kỳ rất vô tâm, bây giờ còn không nhận ra gì cả.
Cuối cùng vẫn là Sở Thiên nhìn thấu sự quẫn bách của đội ngũ, chủ động nói: “Tại sao các anh lại trở về muộn thế này?”
“Muộn á? Vẫn ổn mà.” Kiều Nghệ nghiêng đầu nhìn về phía Sở Thiên, dáng vẻ kia khỏi phải nói đáng yêu đến cỡ nào.
Sở Thiên chỉ cảm thấy trái tim trúng một đòn, càng muốn xoa xoa đầu cô.
Cũng may lý trí của gã đang “online”, không dám khiêu chiến ranh giới cuối cùng của Thẩm Chi Hủ.
“Mọi người cũng không biết, thời gian chúng tôi dịch chuyển từ căn cứ Thần Quyến về đây, cộng lại cũng chưa đầy nửa tiếng!”
Lời này vừa thốt ra, ai nấy đều kinh ngạc!
Cố Hựu Kỳ lại sải bước tiến về phía trước, muốn xác định tính chân lực trong lời nói của Kiều Nghệ: “Chi Hủ, Tiểu Nghệ nói thật không?”
“Ừ.”
“Tình hình tiêu hao dị năng của anh thì sao?”
“Không nhiều.” Thẩm Chi Hủ dừng một lát: “Có điều đây cũng là bởi vì chúng tôi ít người, nếu như dịch chuyển số lượng lớn, vẫn cần một chút thời gian.”
“Cụ thể thế nào?”
“Một tiếng đi.”
“Shh...” Anh ta đè ép nhịp tim đập cấp tốc của mình lại: “Nếu nói tuyệt vời thì vẫn là anh tuyệt vời nhất!”
Thẩm Chi Hủ không đáp.
“Các anh đến căn cứ Thần Quyến rồi ư? Có thu hoạch gì không?” Sở Thiên hỏi.
“Đương nhiên là có thu hoạch rồi.” Kiều Nghệ từ từ kể lại chuyện bọn họ mới làm ra.
Mấy người Cố Hựu Kỳ càng ngạc nhiên hơn khi nghe đoàn người Thẩm Chi Hủ gây rắc rối cho căn cứ Thần Quyến. Chẳng qua những người như Sở Thiên và Cố Hựu Kỳ đã sống chung với đối phương trong thời gian dài, cũng chỉ kinh ngạc một hồi rồi bình tĩnh lại. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên cả đám Cố Tùng nghe được việc này, càng nhận thấy rõ Thẩm Chi Hủ mạnh đến mức nào.
Nếu như sau khi nhiệm vụ kết thúc, có thể “cuỗm” người này về căn cứ thủ đô thì tốt quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-379.html.]
Cố Tùng và ba người còn lại không hẹn mà suy nghĩ giống nhau.
“Phải rồi, đây là tinh hạch tôi mang về cho mọi người.” Cố Hựu Kỳ nhớ ra điều gì đó, vội vàng bảo dị năng giả không gian trong đội ngũ của bọn họ lấy ra một cái túi nhỏ. Anh ta nhận lấy xong lập tức đưa cho Thẩm Chi Hủ.
Anh không khách khí với người kia, nhận lấy rồi mở ra, phát hiện bên trong đều là tinh hạch hệ băng và hệ không gian.
Tinh hạch hệ băng chiếm đa số, tuy rằng hệ không gian ít, phần lớn cấp bậc đều ở cấp 5 và cấp 6, song cũng có thể để cho bản thân sử dụng.
“Cảm ơn.” Nói xong, Thẩm Chi Hủ cũng có qua có lại lấy ra một cái túi nhỏ.
“Cho, cho tôi à?” Cố Hựu Kỳ có chút không dám tin.
“Không muốn hả?” Thẩm Chi Hủ nhướng mày, giả vờ muốn lấy lại, bị đối phương nhanh tay lẹ mắt lấy đi.
Anh ta mở ra nhìn, thấy bên trong có không ít tinh hạch hệ lôi cấp 5 và cấp 6, lập tức cười đến mắt cong cong.
“Không tồi không tồi, tôi biết Chi Hủ anh vẫn nhớ tôi mà.”
Bộ dạng vui hớn hở kia khiến Sở Thiên cũng chẳng dám nhìn thẳng. Gã nhắm mắt lại, liên tục lắc đầu.
(Sở Thiên: Chó thấy cũng lắc đầu.jpg.)
Sau khi mọi người bàn bạc làm thế nào để tấn công căn cứ Thần Quyến xong xuôi, đội ngũ vẫn còn nghỉ ngơi dưỡng sức ở doanh trại tạm thời trong một tuần lễ.
Trong một tuần này, có mấy dị năng giả cấp 6 đã đột phá đến cấp 7, trong đó có Kha Hán và Ninh Tuyết.
Không chỉ như vậy, cây non mini cũng đột phá cấp 8, suốt ngày đắc chí lắc tới lắc lui trước mặt Kiều Nghệ, chọc cho cô cũng muốn tuốt lá cây xanh biếc trên người nó xuống.
Trừ cây non mini ra, Cố Hựu Kỳ cũng đột phá cấp 8.
Thực lực tổng thể của đội ngũ tăng lên rất nhiều, Thẩm Chi Hủ cũng dẫn từng người trong đội dịch chuyển đến điểm neo không gian gần căn cứ Thần Quyến nhất.
Đây là lần đầu tiên đám người Cố Tùng thử dịch chuyển không gian, sau một hồi thán phục, bọn họ không biết nên hình dung tâm trạng của mình như thế nào nữa. Ánh mắt của mọi người nhìn Thẩm Chi Hủ cũng theo bản năng lộ ra cảm xúc khác.
Anh chú ý đến nhưng chẳng để bụng, mà là dặn dò Kiều Nghệ ở yên tại chỗ đợi, anh đi một lát sẽ trở về.
Cô biết Người đẹp ốm yếu muốn đi làm gì, không theo sau.
Ngược lại là sau khi Thẩm Chi Hủ dịch chuyển đi, Cố Hựu Kỳ lại tặc lưỡi hai tiếng.
Kiều Nghệ nghe âm thanh liền nhìn sang, dùng ánh mắt hỏi anh ta làm sao vậy.
“Tiểu Nghệ à, em nói xem Chi Hủ làm thế nào nghĩ ra được biện pháp hay ho này nhỉ?”
Lúc đội ngũ bàn bạc nên làm gì để tấn công vào căn cứ Thần Quyến, Thẩm Chi Hủ đã chủ động đề xuất một phương pháp.
Đó chính là trước khi len lén dịch chuyển đoàn đội vào căn cứ Thần Quyến, anh sẽ dịch chuyển từng bầy zombie vào trong đó, để zombie tiêu hao dị năng giả trong căn cứ. Đợi nơi đó trở nên hỗn loạn rồi thì cũng đến lúc bọn họ ra sân.
Biện pháp này vừa mới đưa ra, không chỉ Cố Hựu Kỳ đồng ý cả hai tay, ngay cả Sở Thiên cũng cảm thấy hay, mấy người Cố Tùng càng khỏi phải nói.
“Có lẽ là linh cảm Người đẹp ốm yếu nghĩ ra khi gây rối cho căn cứ Thần Quyến.”
Tuy là nói như vậy, Kiều Nghệ lại nhớ tới trong cốt truyện ban đầu, Người đẹp ốm yếu cũng dùng chiêu này để tiêu diệt từng căn cứ lớn.
“Em nói có lý.” Cố Hựu Kỳ vừa sờ cằm, vừa đáp lời.
Trong một tuần này, đoàn người Cố Tùng hầu như không giao tiếp với mấy người Kiều Nghệ, cho nên khi cô gọi Thẩm Chi Hủ là Người đẹp ốm yếu, ai ai cũng giật mình sửng sốt một phen.
Vẫn là lòng tò mò của Cố Tùng tương đối nặng, len lén kéo anh họ nhà mình sang một bên, nhẹ giọng hỏi: “Anh, tại sao Kiều Nghệ lại gọi anh Thẩm là Người đẹp ốm yếu thế?”
Sau khi bị dịch chuyển không gian của Thẩm Chi Hủ thuyết phục, Cố Tùng cũng gọi đối phương là anh Thẩm.
Cậu ta nghĩ đến Kiều Nghệ là bạn gái của Thẩm Chi Hủ, chẳng lẽ xưng hô này là tình thú giữa cặp đôi này ư?
Cố Tùng nghĩ đến gương mặt tuấn tú lạnh nhạt kia của Thẩm Chi Hủ, toàn thân không nhịn được run lên, khó có thể tưởng tượng được người này sẽ đồng ý bạn gái nhà mình gọi bản thân như vậy.
“Cái này...” Cố Hựu Kỳ sớm đã nghe quen xưng hô “Người đẹp ốm yếu” này, bây giờ Cố Tùng vừa hỏi, anh ta trái lại cũng sửng sốt.
“Hả?”
Cố Hựu Kỳ lấy lại tinh thần, lại nhớ đến nguyên nhân trước kia mình từng hỏi thăm Kiều Nghệ về nguyên nhân gọi Thẩm Chi Hủ như vậy, cuối cùng tìm được từ chỗ sâu trong ký ức.