Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 343
Cập nhật lúc: 2024-08-17 20:21:48
Lượt xem: 139
“Chúng tôi đang nói chuyện về thành phố Mị.”
“Thành phố Mị?” Kiều Nghệ không hiểu gì cả, cô thấy Người đẹp ốm yếu đang vẫy tay với mình nên vui vẻ đi về phía anh, sau đó ngồi xuống bên cạnh anh, bàn tay đặt trên đùi nhanh chóng bị anh nắm lấy, còn bị anh nhẹ nhàng bóp bóp.
Kiều Nghệ thấy Thẩm Chi Hủ không kiêng dè gì, cô ngại ngùng bực tức liếc nhìn anh.
Cố Hựu Kỳ không nhạy bén nên chỉ cảm thấy hai người đối diện có hơi kỳ lạ, nhưng anh ta không nghĩ nhiều mà tập trung nói về thành phố Mị.
“Trần Hiển Triều nhận được tin tức, ở thành phố Mị có một căn cứ nhỏ gặp làn sóng zombie, con vua zombie dẫn đầu dường như là zombie hệ không gian, năng lực của nó không khác Chi Hủ lắm, nó còn có khả năng dịch chuyển không gian.”
“Híc…” Kiều Nghệ không nhịn được mà hít vào một hơi khí lạnh: “Còn người ở căn cứ thành phố Mị thì sao?”
“Có 90 người không chạy thoát được, căn cứ thành phố Mị thất thủ.” Nói đến đây trên gương mặt Cố Hựu Kỳ tràn đầy đau xót: “Hiện tại thành phố Mị đã trở thành ổ của đám zombie đó rồi, hơn nữa dường như bọn chúng có ý định tấn công những căn cứ nhỏ gần khu vực đó.”
Kiều Nghệ nhíu mày.
“Chuyện này là do những dị năng giả may mắn chạy khỏi căn cứ thành phố Mị chạy đến căn cứ Đông Nam nói ra.” Cố Hựu Kỳ dừng lại một hồi, rồi nói tiếp: “Tôi nghĩ, nếu dị năng của Chi Hủ là dị năng không gian, nên…”
Không cần Cố Hựu Kỳ nói hết câu thì Kiều Nghệ vẫn hiểu được ý định của anh ta, trong lòng cô hơi nhấc lên.
“Con zombie có dị năng không gian kia cấp mấy?”
“Anh không rõ lắm.”
Kiều Nghệ nhíu mày, theo bản năng mà nhìn về phía Người đẹp ốm yếu ở bên cạnh.
“Anh đã đồng ý sẽ đến đó.” Thẩm Chi Hủ vỗ vỗ lên tay Kiều Nghệ để trấn an cô, ý bảo cô đừng lo lắng.
Hiện tại việc dung hợp dị năng của Thẩm Chi Hủ bị kẹt ở tám phần, không cao cũng không thấp, anh đúng là cần tinh hạch dị năng không gian cấp cao để cải thiện vấn đề này.
Đời trước Thẩm Chi Hủ chưa từng nghe nói đến vua zombie có dị năng hệ không gian, nhưng nghĩ đến thời điểm anh chạy thoát khỏi viện nghiên cứu thì chắc con vua zombie đó đã hóa thành tro.
Kiều Nghệ thấy sắc mặt bình tĩnh của Người đẹp ốm yếu, không có chút miễn cưỡng bị ép buộc nào, lúc này tâm trạng cô mới từ từ thả lỏng.
“Khi nào chúng ta xuất phát?”
Cố Hựu Kỳ cười nói: “Chờ Sở Thiên về, chúng ta sẽ xuất phát.”
Kiều Nghệ đã hiểu.
Chỉ còn lại mấy ngày thôi, trước khi xuất phát cô sẽ cố gắng nâng dị năng lên cấp 7, nhất định không trở thành gánh nặng liên lụy đến nhóm Người đẹp ốm yếu!
***
"Xào xạc."
"Vù vù."
Dị năng gắn vào mũi tên xương bén nhọn b.ắ.n ra, xuyên qua đầu zombie một cách chính xác và ghim chặt vào bức tường đổ nát.
Kiều Nghệ thở ra một hơi, đưa tay vén sợi tóc bị gió thổi vào mặt ra sau tai, tiếp tục rút ra một mũi tên xương và nhắm vào con zombie tiếp theo.
Chẳng bao lâu, mũi tên xương trong ống tên đã bị cô sử dụng hết, cây non mini sớm đã rục rịch, nó không cần cô nhắc nhở đã duỗi cành của mình ra, vừa rút mũi tên xương vừa móc tinh hạch.
"Được bao nhiêu viên?"
"Ba mươi bốn viên tinh hạch cấp 3."
Kiều Nghệ vừa dứt lời, Thẩm Chi Hủ lập tức trả lời câu hỏi của cô.
Cô ừ một tiếng, vốn định tìm kiếm thêm zombie để luyện tay, nhưng lại phát hiện zombie xung quanh đều đã bị cô g.i.ế.c sạch.
"Ôi, cái thôn này không có zombie sao?"
Kiều Nghệ cất cung Phản Khúc, nhíu mày nhìn về phía người đàn ông đứng cách đó không xa.
Người đàn ông ngoắc ngoắc đầu ngón tay, anh thu hồi lực không gian rồi lắc đầu: "Không có."
Chỗ thôn của họ cách căn cứ Đông Nam không xa, không có zombie cấp cao, chỉ có lác đác vài con zombie cấp 3 lêu lổng, bây giờ đã bị Kiều Nghệ dọn dẹp sạch sẽ.
"A, nhưng động tác gắn dị năng của em vẫn chưa thành thạo..." Kiều Nghệ nhếch miệng, có hơi nhụt chí.
"Em đã giỏi lắm rồi." Thẩm Chi Hủ dịu dàng an ủi, thoáng nhìn thái dương lấm tấm mồ hôi vì tiêu hao quá nhiều dị năng của cô. Anh vừa nghĩ thì một chiếc khăn tay sạch sẽ xuất hiện trong tay, anh nhẹ nhàng giơ lên và dịu dàng lau mồ hôi trên trán cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-343.html.]
Hành động như vậy khiến đáy lòng Kiều Nghệ hơi co lại, vô thức liếc qua nhìn hổ mẹ đang nằm trên đệm, cô chột dạ thở phào nhẹ nhõm khi thấy hai mắt mẹ nhắm nghiền.
"Người đẹp ốm yếu, đừng làm loạn." Kiều Nghệ nhỏ giọng nói.
Cô cố tình làm khẩu hình miệng thật chậm để cho anh có thể hiểu được.
Hành động lén lút như kẻ trộm này khiến Thẩm Chi Hủ bật cười, nhưng anh nhịn xuống, sợ kinh động đến hổ trắng lớn.
"Anh biết rồi, không làm loạn nữa." Thẩm Chi Hủ cũng nói bằng khẩu hình miệng, chỉ là khi nói ánh mắt anh hơi sâu, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua đôi môi hồng của cô.
Kiều Nghệ bị giật mình, cô lại nhìn về phía hổ mẹ một lần nữa, chỉ thấy hổ mẹ nhẹ nhàng vung vẩy cái đuôi mà không có ý định mở mắt.
Hù c.h.ế.t cô rồi!
Kiều Nghệ ngẩng mặt lên, trừng mắt với Người đẹp ốm yếu.
Thẩm Chi Hủ cũng sợ làm cho người ta tức giận nên không tiếp tục làm động tác dư thừa nữa.
Anh cất khăn tay rồi lấy ra một viên tinh hạch không thuộc tính cấp 5, tinh hạch tỏa ra ánh sáng lung linh dưới ánh mặt trời trông rất đẹp mắt.
"Ngao Ngao, khôi phục dị năng đi."
"Vâng."
Kiều Nghệ ngồi xuống chiếc đệm khác, nắm lấy tinh hạch để khôi phục dị năng.
Cùng lúc đó, cây non mini cũng thu hồi tất cả các cành, thấy hổ trắng nhỏ đang khôi phục dị năng, nó cũng không tới quấy rầy cô, mà vô cùng hiểu chuyện đi lau sạch sẽ tinh hạch đã nhặt về và đưa cho thần c.h.ế.t nào đó giống như đang dâng vật quý.
Nếu như bây giờ cây non mini là hình người, có khi nó đã nhìn Thẩm Chi Hủ bằng đôi mắt sáng long lanh.
"Mi không muốn à?"
Là của hổ trắng nhỏ.
Rõ ràng là cây non mini đã được dạy bảo rất tốt, biết tinh hạch nào có thể cầm và tinh hạch nào không thể cầm.
"Tốt lắm." Thẩm Chi Hủ tỏ ra hài lòng rồi cất tinh hạch vào không gian, sau đó lấy ra hộp kem đã mày mò trong bếp hôm qua và đưa cho cây non mini.
Cây non mini nhìn thấy kem lập tức biến thành đứa bé trần như nhộng, quần áo cũng không kịp mặc vào, nó cầm lấy chiếc hộp còn to hơn cả mặt của mình.
"Cho, cho, hở, ?”
"Ừ." Thẩm Chi Hủ không đành lòng nhìn dáng vẻ hấp tấp này của cây non mini, thấy nó hình như định trần truồng như thế để ăn kem, anh không nghĩ ngợi mà lập tức lấy ra một bộ quần áo còn to hơn cả cây non mini rồi nhanh chóng mặc vào cho nó, còn không quên căn dặn: "Sau này không được trần truồng ở trước mặt Ngao Ngao đâu đấy."
Cây non mini không hiểu lý do, nhưng vẫn ngơ ngác gật đầu.
"Cảm, ơn!" Cây non mini lắc hộp kem trong tay.
Thẩm Chi Hủ cong môi không nói gì, khóe mắt thoáng liếc thấy hổ trắng lớn đang hé mắt nhìn qua, tâm tư lay động: "Đại Bạch muốn ăn không?"
Hổ mẹ nghe tiếng khẽ rung lỗ tai một cái, nó đứng dậy khỏi nệm uể oải duỗi lưng rồi khẽ gật đầu với Thẩm Chi Hủ.
Thẩm Chi Hủ thấy vậy lại lấy ra một hộp kem, mở nắp rồi đặt ở trước mặt hổ trắng lớn.
"Dì muốn biến lại thành người không ạ?"
Hổ mẹ lắc đầu, nó không cần biến thành người mới có thể ăn uống được giống như cây non mini, vả lại đổi tới đổi lui cũng rất phiền phức.
"Được rồi."
Thẩm Chi Hủ nhìn hổ trắng lớn ăn kem một cách chậm chạp, trong động tác lộ ra sự tao nhã, nhìn lại cây non mini ở bên cạnh đang nhét đầy một miệng rất giống trẻ trâu, khóe mắt anh nheo lại.
"Tiểu Thụ, mi biết mình sống được bao lâu rồi không?"
Cây non mini bị kem lạnh làm cho đầu óc trì độn, một hồi lâu mới phản ứng được thần c.h.ế.t nào đó đang hỏi vấn đề gì, nó vắt óc suy nghĩ rồi lắc đầu.
"Không, không, nhớ."
Trước khi cây non mini gặp được đám hổ trắng nhỏ, trí nhớ cũng mơ mơ hồ hồ, không biết mình đã sống được bao lâu.
Thẩm Chi Hủ ừ một tiếng rồi không nói gì nữa, anh đang nghĩ chu kỳ sinh trưởng của thực vật và động vật không giống nhau, có lẽ cây non mini cần thời gian rất lâu mới lớn lên được.
Dị năng của Kiều Nghệ gần như đã được khôi phục, cô vừa mở mắt ra thì Thẩm Chi Hủ đã đặt kem ở trước mặt của cô. Kiều Nghệ hơi sửng sốt, còn chưa kịp hỏi thì đã thấy hổ mẹ và cây non mini đang ăn ngon lành, cô nuốt nước bọt.