Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 331
Cập nhật lúc: 2024-08-16 18:53:10
Lượt xem: 157
Kiều Nghệ nghe thấy tiếng cào cửa thì tỉnh táo lại, ý thức được bản thân sau khi hoảng sợ đã đẩy Người đẹp ốm yếu ra rồi không nói một lời trốn trở về phòng, còn nhốt hổ mẹ và cây non mini ở bên ngoài.
Chuyện này…
Đúng là khiến người ta xấu hổ mà!
Kiều Nghệ nhăn mũi, đầu tiên nghiêng đầu lắng tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, thính giác nhạy bén mách bảo với cô rằng bên ngoài chỉ có một luồng hơi thở trầm ổn.
Nó thuộc về hổ mẹ.
Phù…
Không hiểu sao Kiều Nghệ lại thở phào nhẹ nhõm, khẽ vặn tay nắm cửa, đón hổ mẹ và cây non vào bên trong, cuối cùng còn lén lút nhìn cánh cửa phía đối diện, thấy nó không mở thì nhanh chóng đóng cửa lại.
“Gào?”
Hổ mẹ không hiểu hành động của nhóc con, móng vuốt khẽ móc lấy quần của cô.
“Không sao đâu.” Kiều Nghệ lắc đầu, đi vào trong phòng, sau đó lấy quần áo sạch sẽ chuẩn bị đi tắm.
Trước khi đi vào, hổ mẹ cũng theo vào cùng cô.
Sau khi tự giác chiến đấu, lông ở trên người nó có hơi bẩn, nó muốn tắm rửa cho sạch sẽ.
Kết quả là, đợi hai mẹ con tắm rửa xong đi ra thì đã là chuyện của hơn một tiếng sau, phải mất nửa tiếng nữa để làm khô người hổ mẹ. Khi bộ lông trắng như tuyết xen lẫn một ít lông màu xám nhạt được sấy gần khô thì Kiều Nghệ mới lấy tinh hạch màu hồng mà cây non mini đã mong chờ từ lâu.
“Mày muốn hấp thụ tinh hay này ngay bây giờ không?”
Gần như cô vừa hỏi thì hổ mẹ và cây non mini đều gật đầu đồng ý.
“Vậy, ai là người hấp thụ trước?”
[Tôi tôi tôi.]
Cây non mini vung vẩy những cành cây mảnh khảnh của mình, thậm chí bởi vì nóng lòng vô thức quên mất uy quyền của con hổ trắng lớn nào đó. Cây non sử dụng bộ rễ màu nâu của mình lạch bạch đi tới trước mặt hổ trắng lớn, chắn trước mặt nó.
Hổ mẹ: “…”
Hổ mẹ thở ra một tiếng nặng nề, chân hổ đầy lông đẩy cây non mini ở trước mặt mình sang một bên.
Cây non mini bị hổ mẹ vỗ một cái thì tỉnh mộng, bản năng rất muốn nổi giận, nhưng đối diện với cặp mắt màu lam nhạt trầm tĩnh của hổ mẹ thì toàn bộ cơ thể đều cứng đờ.
Cuối cùng, cây non mini yếu ớt bày ra mấy chữ.
[Hổ trắng lớn đến trước.]
Dáng vẻ ấm ức kia làm Kiều Nghệ bật cười thành tiếng.
[Không được cười!]
Cây non mini hung dữ bày ra mấy chữ.
Kiều Nghệ coi như không quen nó.
“Tao cứ cười đó!” Cô nói xong còn không biết xấu hổ tới gần hổ mẹ, ôm cổ nó, nhẹ nhàng cọ đôi má mềm mại của mình vào bộ lông của nó: “Mama, Tiểu Thụ bắt nạt con!”
Hổ mẹ liếc mắt nhìn cây non mini.
Cây non mini: “…”
Nó bị hai mẹ con nhà này nhìn như vậy thì vừa ấm ức vừa tức giận.
Quá đáng mà!
Hổ trắng nhỏ thật xấu tính!
Hổ xấu xa! Hổ xấu xa!
Kiều Nghệ thấy thế chỉ cười khúc khích, cây non mini tức giận muốn bốc khói, cô mới ngừng cười, khẽ ho mấy tiếng: “Khụ khụ, đừng làm loạn nữa, nên hấp thụ tinh hạch rồi.”
Hổ mẹ và cây non mini đều im lặng, nhìn chằm chằm vào viên tinh hạch màu hồng mà Kiều Nghệ vừa mới lấy ra, nhưng cô lại hơi do dự trước khi đưa cho hổ mẹ.
“Mama, mama đã suy nghĩ kỹ chưa?”
Hổ mẹ chỉ cảm thấy nhóc con lải nhải quá nhiều, khẽ liếc mắt nhìn cổ lấy tinh tinh hạch màu hồng từ trên tay cô. Khi nó vừa định hấp thụ thì Kiều Nghệ chợt nhớ tới một chuyện, lại cướp tinh hạch màu hồng lại.
“Grào?”
Hổ mẹ nhìn nhóc con với ánh mắt khó hiểu.
“Mama lên giường để hấp thụ đi.”
Hổ trắng lớn không phản đối, nhanh chóng nhảy lên giường, Kiều Nghệ và cây non mini cũng đi theo lên đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-331.html.]
“Mama, mẹ hấp thụ đi.” Kiều Nghệ đặt tinh hạch màu hồng trước mặt hổ mẹ.
Hổ mẹ nhìn vào viên tinh hạch màu hồng vô cùng xinh đẹp, do dự dùng móng vuốt kích thích vài cái, nó cảm thấy hình dáng thú hai chân này quá xấu, còn không đẹp đẽ và mạnh mẽ như mình hiện giờ. Song nó vẫn bình tĩnh hấp thụ tinh hạch màu hồng.
Kiều Nghệ không di chuyển, mà nhìn chằm chằm hổ mẹ cho đến khi viên tinh hạch màu hồng hóa thành tro bụi, trái tim của cô cũng dâng tới cổ họng.
Khoảng chừng mấy giây sau, hổ trắng lớn bối rối mở to hai mắt đối diện với ánh mắt lo lắng của nhóc con.
“Mama, mẹ cảm thấy thế nào rồi?”
Sau khi hổ mẹ hấp thụ xong thì cảm thấy viên tinh hạch màu hồng này cũng giống với những viên tinh hạch bình thường khác, vừa mới chuẩn bị đáp lại nhóc con, bỗng dưng cảm thấy cả người đau nhức tới tận xương, dù mạnh mẽ đến đâu nhưng nó vẫn phát ra tiếng rên rỉ đau đớn. Cơ thể có chiều dài gần ba mét của nó bởi vì đau đớn mà co lại thành một quả cầu thịt khổng lồ.
“Mama!”
Kiều Nghệ không nhớ tình trạng khi mình biến thành người như thế nào, chỉ mơ hồ cảm thấy rất đau, khi cô cảm thấy mình không thể chịu đựng được nữa thì cơn đau dữ dội bỗng nhiên biến mất.
Cho nên…
Hổ mẹ chắc cũng đang trải qua chuyện này nhỉ?
Kiều Nghệ có hơi đau lòng, nhưng lý trí lúc này lại lựa chọn không đụng vào nó, mà ở một bên nhỏ giọng cổ vũ.
Cũng bởi vì có nhóc con đang khích lệ mình, nên hổ mẹ mới chống lại được sự đau đớn bao trùm toàn bộ cơ thể.
Không biết trải qua bao lâu, nó cảm thấy cả người thả lỏng hơn, cơn đau đớn tận xương tủy kia cũng bỗng nhiên biến mất như chưa từng có.
Cùng lúc đó, ở trên người hổ trắng lớn cũng tỏa ra ánh sáng đồng nhất với màu sắc của tinh hạch màu hồng.
Kiều Nghệ biết đây chính là khúc nhạc dạo để biến thành người, phấn khích đến mức hai tay run rẩy.
Mama…
Mama của cô sẽ trông như thế nào?
Kiếp trước vì là cô nhi nên cô chưa từng gặp mặt cha mẹ mình, bây giờ xuyên sách, cô có mẹ, mặc dù là một con hổ trắng lớn nhưng cô cũng không chê bai, bây giờ có thể nhìn thấy hổ mẹ biến thành người thì phấn khích tới mức không nói thành lời.
Dưới cái nhìn đầy soi mói và căng thẳng của Kiều Nghệ và cây non mini, “viên thịt” to lớn ở trong ánh sáng màu hồng nhạt dần dần lớn lên cho đến khi xuất hiện hình người.
Ánh sáng màu hồng dần dần tan đi, một người phụ nữ khỏa thân xuất hiện trước mặt hai người.
Kiều Nghệ phản ứng lại đầu tiên, dùng chăn đắp lên người hổ mẹ, cuối cùng trừng mắt hung dữ nhìn cây non mini ở bên cạnh.
“Tiểu Thụ, mày nhắm mắt lại!”
Cây non mini: “?”
Mắt tôi ở đâu ra hả cô nương? Có phải hổ trắng nhỏ bị ngốc rồi không?
Vào lúc này hổ mẹ mới kịp phản ứng lại, lông mi dài màu trắng nhẹ nhàng rung động, đôi mắt màu lam nhạt mở ra.
Hổ mẹ khẽ chớp mắt, ý thức được mình đã biến thành thú hai chân thì vươn móng vuốt của mình ra khỏi chăn nhìn ngắm một chút.
Một đôi tay thon dài trắng nõn thò ra khỏi chăn, chỉ thấy tay kia khẽ giật giật, móng tay có màu sắc sáng bóng khỏe mạnh cũng động đậy, đẹp không nói thành lời.
“Mama, mẹ có khỏe không?”
Hổ mẹ nghe thấy giọng nói của nhóc con thì vô thức ngẩng đầu, một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần xuất hiện trong tầm nhìn của Kiều Nghệ.
Shhh…
Mama của cô cũng quá đẹp rồi!
Kiều Nghệ quan sát tỉ mỉ, phát hiện lông mày của mình giống hổ mẹ đến 70-80 phần, chẳng qua cô không có cảm giác đẹp bức người giống như hổ mẹ.
“Grừ…?”
Hổ mẹ vô thức muốn đáp lại nhóc con, như phát hiện giọng nói của mình không giống như trước đây, âm thanh phát ra cũng không giống nhau, tự nhiên sững sờ trong giây lát.
Kiều Nghệ không nhịn được, khẽ cười, nhưng lúc hổ mẹ nhìn sang thì lập tức nhịn cười.
“Mama có thể đứng lên không?”
Hổ mẹ gật đầu, khẽ mím đôi môi xinh đẹp, hơi mất tự nhiên nắm lấy chăn mền trên người, từ từ đứng dậy, mái tóc dài trắng như tuyết cũng xõa xuống theo.
“Mama, mẹ thật là đẹp!”
Kiều Nghệ vừa khen, vừa đi tìm quần áo cho hổ mẹ, nhìn thấy cây non mini cũng muốn tham gia náo nhiệt, thì dứt khoát dắt nó vào nhà tắm.
Sau khi cô giúp đỡ hổ mẹ thay quần áo xong thì mới thả nó ra.
Hổ mẹ có hơi không quen với việc mặc quần áo trên người, chỗ nào trên người cũng cảm thấy kỳ lạ, ánh mắt của nhóc con khi nhìn thấy mình thì sáng lên.
Òa, dáng người của hổ mẹ cũng tuyệt quá đi!
Làn da mềm mại bóng loáng thì thôi đi, đường cong cơ thể còn rất tinh tế, liếc mắt có thể thấy ngay vòng n.g.ự.c cup D!