Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 246
Cập nhật lúc: 2024-08-13 18:37:26
Lượt xem: 190
Bởi vì chuyện này xảy ra, Kiều Nghệ không có ý định tiếp tục đi dạo nữa, nhất là khi trông thấy ánh mắt không chút che giấu của Cao Nhược Lâm nhìn về phía Người đẹp ốm yếu.
“Tôi muốn quay về.”
Thẩm Chi Hủ ừ một tiếng, cũng không nhìn hai người kia mà dắt hổ trắng nhỏ xoay người rời đi.
“Này...” Cao Nhược Lâm muốn gọi người lại, nhưng Thạch Ngọc Cầm lại hung ác véo cánh tay cô ả. Cô ả bị đau, lúc phản ứng lại thì người đã đi xa.
“Thạch Ngọc Cầm, cô làm cái gì thế hả?” Cao Nhược Lâm giận dữ trợn mắt nhìn cô ta.
“Cô quên tôi đã nói gì ư? Thẩm Chi Hủ không dễ chọc, cô đừng có cợt nhả trước mặt anh ta!”
Cô ả đột nhiên nheo mắt lại, quan sát Thạch Ngọc Cầm từ trên xuống dưới, tiếp đó bật cười một tiếng: “Chậc, xuân tình của em gái Cầm nảy nở rồi sao? Thích Thẩm Chi Hủ à? Chậc chậc, tôi còn tưởng cô là đồ cuồng công việc, vốn dĩ xem thường đàn ông chứ? Chẳng qua cũng thế thôi, tôi cũng thích đàn ông cao cấp khó chơi như vậy, kiều người cuồng công việc như em gái Cầm đây tất nhiên cũng thích rồi.”
“Cô nói bậy nói bạ gì đó?”
“Có phải tôi nói bậy hay không trong lòng cô hiểu rõ mà.”
Thạch Ngọc Cầm há miệng, nhưng Cao Nhược Lâm lại không muốn nghe tiếp nữa, buông tay kéo cô ta ra rồi sải bước catwalk rời đi. Dáng vẻ kia đâu có giống bị trẹo chân chứ.
Nào ngờ một màn này bị người đàn ông trên lầu trông thấy từ đầu đến cuối.
“Chậc chậc, người đàn ông này đúng là trai thẳng, người đẹp như vậy nhào vào lòng mà anh ta lại từ chối.” Ôn Khang nhấp một ngụm trà nóng, ánh mắt đảo mấy vòng trên mặt Cao Nhược Lâm.
“Tôi nhớ, đây là người phụ nữ của Kỷ Chính.”
Ôn Khang sửng sốt: “Hình là đúng là vậy thật.”
Nói xong, cậu ta nhận ra điều gì đó, đột nhiên vỗ bắp đùi: “Hay thật, tên nhóc Kỷ Chính này thật là cam lòng để người phụ nữ của mình đi cám dỗ người mới tới kia!”
“Chưa chắc.” Sở Thiên lắc lắc đầu: “Phái người đi điều tra người phụ nữ kia đi.”
Ôn Khang lập tức đồng ý: “Đại ca cảm thấy cô ả có vấn đề sao?”
Sở Thiên nhấp một ngụm trà, không tỏ rõ ý kiến.
...
Lúc trở về khách sạn, lần đầu tiên Thẩm Chi Hủ đi tìm Cố Hựu Kỳ.
Ai ngờ anh ta vừa mới tỉnh ngủ, lúc mở cửa ra chỉ mặt một chiếc quần đùi thùng thình, lộ ra lồng n.g.ự.c với thớ thịt săn chắc và tám múi cơ bụng mê người.
Mặt mũi Thẩm Chi Hủ tối sầm, nhanh chóng che kín đôi mắt của hổ trắng nhỏ lại.
Kiều Nghệ không giãy giụa, ánh mắt mở to nhìn trong bóng tối.
Người đẹp ốm yếu che mắt quá chậm, cô thấy hết rồi!(〃ノωノ)
Cố Hựu Kỳ cũng không nghĩ tới Thẩm Chi Hủ sẽ gõ cửa, lại thấy anh che mắt Kiều Nghệ lại, bèn cười hì hì lấy quần áo ở bên cạnh mặc vào.
“Cơn gió nào thổi tượng pho Phật lớn nhà anh đến đây thế?”
Dứt lời, anh ta nghiêng người ra hiệu cho Thẩm Chi Hủ tiến vào.
Sắc mặt của anh vẫn khó coi như cũ, buôn bàn tay che đôi mắt của hổ trắng nhỏ ra rồi dắt cô vào trong, hổ trắng lớn và cây non mini ở sau lưng cũng bước vào.
Bọn họ dường như không có hứng thú với phòng của Cố Hựu Kỳ, sau khi vào trong thì đứng yên tại chỗ chờ không nhúc nhích.
“Anh hãy phái một người đáng tin cậy theo dõi Thạch Ngọc Cầm.”
Cố Hựu Kỳ ngây ngẩn: “Làm sao vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-246.html.]
Không chỉ có anh ta khó hiểu, Kiều Nghệ cũng chớp chớp mắt nhìn Người đẹp ốm yếu.
“Vừa rồi ở khu giao dịch, tôi gặp được đồng đội của cô ta đóng giữ ở hang Tiêu Tiền.”
“Cho nên thì sao?” Cố Hựu Kỳ vẫn không hiểu.
“Tôi đã gặp người phụ nữ kia.”
“Hả?”
“Cô ả từng xuất hiện ở khu nghiên cứu.”
Trên thực tế, Thẩm Chi Hủ không gặp Cao Nhược Lâm ở trong khu nghiên cứu, nhưng anh từng gặp cô ả ở căn cứ Đông Nam trong kiếp trước. Cô ả là tay sai đắc lực của Hà Nguyệt Liên, cũng giống như người phụ nữ mới gặp lúc nãy, thấy đàn ông đẹp trai một chút sẽ dùng vẻ đẹp của mình để cám dỗ.
Nghĩ đến kiếp trước Cao Nhược Lâm không biết tự lượng sức mình là cám dỗ anh, ánh mắt Thẩm Chi Hủ lạnh như băng.
Cố Hựu Kỳ lập tức trở nên nghiêm túc: “Ý của anh là bọn họ là người của khu nghiên cứu ư?”
“Khoảng 80% đến 90%.”
Thẩm Chi Hủ lại liên tưởng đến cảnh tượng nhìn thấy Sở Thiên ở sở nghiên cứu kiếp trước, có thể chắc chắn mục đích Cao Nhược Lâm ở hang Tiêu Tiền chính là vì gã.
Cố Hựu Kỳ nở nụ cười rét lạnh: “Khá lắm, tôi còn đang lo lắng làm thế nào để đối phó những kẻ này đấy, không ngờ bọn chúng đã tự mình đưa tới cửa!”
Anh ta l.i.ế.m liếm đôi môi khô khốc: “Chuyện này cứ giao cho tôi, tôi ngược lại muốn xem xem, bọn họ muốn làm thủ đoạn bẩn thỉu gì ở hang Tiêu Tiền!”
Sau khi trở về phòng của chính bọn họ, ánh mắt của Kiều Nghệ nhìn chăm chú vào Người đẹp ốm yếu không chớp mắt, như thể làm vậy có thể trừng ra một đóa hoa trên người anh.
Thẩm Chi Hủ cảm thấy hổ trắng nhỏ thế này có chút kỳ quái, bèn tò mò hỏi một câu: “Tại sao Ngao Ngao lại nhìn tôi như vậy?”
“Người đẹp ốm yếu ơi, anh thật sự từng gặp Cao Nhược Lâm ở khu nghiên cứu à?”
Cô chưa từng gặp người phụ nữ quyến rũ như vậy trong thời tận thế, sao Người đẹp ốm yếu lại gặp được? Rõ ràng sau khi bọn họ lẻn vào khu nghiên cứu đều cùng nhau hành động mà.
Thẩm Chi Hủ có thể qua loa lấy lệ với Cố Hựu Kỳ, nhưng khi đối mặt với hổ trắng nhỏ anh lại không làm được, vì thế anh nửa ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào cô.
“Ngao Ngao à, tôi không muốn lừa dối em.”
Kiều Nghệ nghiêng đầu nhìn anh.
“Tôi quả thực không gặp Cao Nhược Lâm ở khu nghiên cứu, tuy nhiên tôi biết ả là người của sở nghiên cứu.”
“Hả...” Kiều Nghệ sửng sốt, sau đó giống như nắm bắt được điều gì đó, cô nhíu mày: “Vậy Thạch Ngọc Cầm thì sao? Có phải anh đã biết cô ta cũng là người của khu nghiên cứu từ lâu rồi hay không?”
Thẩm Chi Hủ lắc lắc đầu: “Tôi không ngờ cô ta lại là người của sở nghiên cứu.”
Kiếp trước không có sự xuất hiện của Đại Bạch và cây non mini, đại khái đoàn người Thạch Ngọc Cầm này sẽ c.h.ế.t trong miệng mãng xà khổng lồ biến dị, cho nên anh cũng không gặp cô ta ở sở nghiên cứu.
“Hóa ra là như vậy.” Kiều Nghệ sáng tỏ, lồng n.g.ự.c trướng lên khi nghĩ đến Người đẹp ốm yếu không hề lừa gạt mình mà là nói sự thật. Cô vốn muốn hỏi gì đó, nhưng thấy đôi mắt đen nhánh của anh đang nhìn bản thân thì bỗng nhiên cũng không muốn hỏi nữa.
Cuộc sống sau này còn dài như vậy, cô sẽ biết những bí mật kia của Người đẹp ốm yếu thôi.
“Người đẹp ốm yếu nè, anh nói xem sở nghiên cứu sẽ có cứ điểm ở hang Tiêu Tiền này hay không?” Kiều Nghệ đổi câu hỏi khác.
“Chắc là không có?”
“Ngao?”
“Sáng nay lúc tôi và Cố Hựu Kỳ ra ngoài đã bắt gặp người thành lập hang Tiêu Tiền là Sở Thiên, gã là dị năng giả hệ ăn mòn cấp 6.”
Kiều Nghệ không ngốc, gần như hiểu ra ngay lập tức, đôi mắt nhất thời trợn tròn: “Người đẹp ốm yếu này, ý của anh là... Người của sở nghiên cứu nhìn trúng Sở Thiên, muốn bắt gã đi ư?”