Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách, Tôi Nhặt Nuôi Boss Phản Diện - Chương 136

Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:45:10
Lượt xem: 200

"Anh Thẩm, anh nghĩ thế nào?"

“Tùy mọi người quyết định.” Thẩm Chi Hủ nhàn nhạt đáp lại.

Nghe xong, Trình Dao đưa ra quyết định cuối cùng: “Vậy ngày mai chúng ta sẽ rời khỏi thành phố Hải Á.”

Sau khi quyết định hành trình tiếp theo và bố trí người gác đêm, mọi người dự định nghỉ ngơi, đang lúc Thẩm Chi Hủ cũng định dẫn hai con hổ trắng vào trong lều thì Trình Dao đi tới.

"Thẩm Chi Hủ, chúng ta nói chuyện chút nhé?"

"Cô muốn nói chuyện gì?" Thẩm Chi Hủ nhàn nhã nhìn Trình Dao, không chỉ có anh, mà hai con hổ trắng một lớn một nhỏ cũng đang nhìn chằm chằm Trình Dao.

Dưới cái nhìn đăm đăm của ba cặp mắt, Trình Dao cảm thấy hơi khó chịu, nhưng nàng vẫn cố chịu đựng, nói thẳng: “Anh đã lấy đi máy móc trong nhà máy phải không?”

"Thì sao?"

“Anh đã lấy đi bao nhiêu máy?”

Thẩm Chi Hủ không ngờ Trình Dao lại hỏi thẳng như vậy, suy nghĩ một lúc mới trả lời: “Hai mươi bộ.”

“Hai mươi bộ?!” Giọng nói của Trình Dao vô thức tăng lên, nhưng khi nhìn thấy Thẩm Chi Hủ hơi nhíu mày, nàng cố gắng hết sức đè nén sự hoài nghi của mình.

Hai mươi cỗ máy, lại còn là cỗ máy lớn như thế, không gian của Thẩm Chi Hủ lớn đến mức nào đây?!

Trình Dao sợ tới mức không nhịn được buột miệng nói: “Rốt cuộc anh đã tăng đến cấp mấy rồi?”

Tuy nàng không phải là dị năng giả hệ không gian thực sự, cũng không biết không gian của dị năng giả hệ không gian lớn đến mức nào, nhưng vì trong nhóm cũng có người có dị năng hệ không gian như là Đặng Hoài Hoa nên nàng biết rằng hệ không gian cấp 2 rộng tới ba mươi mét vuông. Không gian của Thẩm Chi Hủ có thể chứa nhiều thùng sắt như vậy, lại còn thêm hai mươi cỗ máy lớn nữa, nếu so với Đặng Hoài Hoa, thực lực của anh hẳn phải là cấp 7 hoặc cấp 8 phải không?

Nhưng liệu có ai thực sự có được dị năng cao như vậy chỉ trong vài tháng sau khi ngày tận thế nổ ra?

Trình Dao không tin, thậm chí bản thân nàng còn phải dùng toàn bộ kinh nghiệm kiếp trước mới nâng dị năng hệ mộc của mình lên cấp 5!

“Việc này không liên quan đến cô.” Thẩm Chi Hủ thản nhiên trả lời.

Trình Dao nhanh chóng tỉnh táo lại, cảm thấy sống lưng lạnh buốt, nàng biết mình đã đi quá giới hạn, vội vàng nói: “Xin lỗi.”

Nàng hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại tâm trạng bàng hoàng của mình, sau đó giải thích mục đích của mình: “Tôi muốn trao đổi với anh lấy một ít máy móc.”

“Lấy cái gì đổi?” Thẩm Chi Hủ nhìn Trình Dao mấy lần, không cho rằng Trình Dao còn có tinh hạch cấp cao.

"Dùng lương thực."

Lương thực sao?

Thẩm Chi Hủ nhướng mày, nửa cười nửa không: “Muốn đổi thế nào?”

“Anh nghĩ sao về việc đổi một thùng sắt lấy ba bộ máy móc?”

Một thùng sắt ít nhất có thể chứa được 50 tấn ngũ cốc, Trình Dao thực sự bằng lòng đổi.

Thực ra Thẩm Chi Hủ không quan tâm nhiều về máy móc, từ khi nuôi hổ trắng nhỏ, anh đã vô tình hình thành thói quen nhặt bất cứ thứ gì mình nhìn thấy. Cho nên hôm nay sau khi đối phó với con mèo zombie anh đã ghé qua nhà máy, nhìn thấy nhiều máy móc như vậy thì lập tức không hề suy nghĩ mà thu vào không gian, dù sao anh cũng còn nhiều không gian trống có thể chứa được rất nhiều thứ.

“Được.” Lần này Thẩm Chi Hủ vui vẻ đồng ý.

Trình Dao thấy Thẩm Chi Hủ dễ nói chuyện thế bèn nhanh chóng giao dịch với Thẩm Chi Hủ, nàng tò mò hỏi: "Anh cần nhiều máy móc như vậy làm gì thế?"

Chẳng lẽ Thẩm Chi Hủ cũng có ý muốn thành lập căn cứ riêng sao?

Thẩm Chi Hủ cũng không lấy làm lạ, bình tĩnh đáp: “Nhàm chán nên lấy chơi thôi.”

Không ngờ câu nói này lại thành công khiến Trình Dao á khẩu, thấy tức nghẹn trong lồng ngực.

"Anh ..." Trình Dao muốn nói gì đó, nhưng rồi đành dừng lại, Thẩm Chi Hủ là một người đàn ông khác hẳn người thường, nếu anh thật sự tức giận thì người chịu thiệt sẽ là nàng!

Nàng hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại rồi nói: "Nếu sau này tôi còn cần thì có thể trao đổi với anh nữa không?"

“Được.” Thẩm Chi Hủ không từ chối.

Nhận được câu trả lời của Thẩm Chi Hủ, Trình Dao hài lòng rời đi.

Lúc này, Kiều Nghệ đã kéo bắp chân của anh rồi kêu to.

"Grừ grừ..." U là trời, lần đầu tôi thấy Người đẹp ốm yếu gợi đòn như vậy đấy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-toi-nhat-nuoi-boss-phan-dien/chuong-136.html.]

Cái gì mà nhàm chán nên nhặt chơi, nếu cô là Trình Dao, chắc chắn cô đã nện cái đầu chóa của Người đẹp ốm yếu một phát rồi.

“Ngao Ngao sao vậy?” Thẩm Chi Hủ thuận tay ôm hổ trắng nhỏ vào lòng, lắc lắc một chút, cảm thấy hổ trắng nhỏ lại nặng thêm.

"Grừ...?" Tôi nghĩ anh đáng bị đánh đấy Người đẹp ốm yếu!

"Hả?"

Kiều Nghệ: "..."

Bỏ đi, Người đẹp ốm yếu nghe không hiểu được.

Kiều Nghệ không còn cách nào khác ngoài chỉ vào căn lều.

"Grừ grừ..." Chúng ta vào trong thôi.

“Ngao Ngao muốn nghỉ ngơi rồi hửm?” Thẩm Chi Hủ hiểu ý, ôm hổ trắng nhỏ vào trong lều, đi theo sau là hổ trắng lớn.

Tuy nhiên, sau khi đặt hổ trắng nhỏ xuống, ẻm lại không hề có ý định ngủ mà cứ tru lên.

"Grừ grừ..." Người đẹp ốm yếu à! Anh mau hấp thu tinh hạch đi!

Đó chính là tinh hạch hệ không gian cấp 5 đó!

Trước đây Người đẹp ốm yếu hấp thu tinh hạch cấp 4 cũng không có bao nhiêu tác dụng, lần này hấp thu tinh hạch hệ không gian cấp 5 chắc sẽ rất có ích phải không?

Kiều Nghệ nhìn Người đẹp ốm yếu đầy mong đợi.

Mặc dù Thẩm Chi Hủ không hiểu cô đang rên rỉ cái gì, nhưng vẫn không nhịn được sờ tai hổ trắng nhỏ, sau đó ngồi xếp bằng bên cạnh cô, lấy tinh hạch hệ không gian cấp 5 còn chưa được hấp thụ ra.

Ánh mắt của Kiều Nghệ và hổ mẹ vô thức rơi vào tinh hạch.

"Ngao Ngao, tôi sẽ cố gắng hấp thu tinh hạch này. Nếu có chuyện gì xảy ra thì em cũng đừng sợ, biết không?"

Kiều Nghệ sửng sốt.

Người đẹp ốm yếu có ý gì? Chỉ hấp thu tinh hạch thôi, sao lại có thể xảy ra chuyện?

Không biết vì sao, Kiều Nghệ cảm thấy hơi bất an, đặt chân lên cổ tay của Người đẹp ốm yếu.

"Grừ grừ..." Người đẹp ốm yếu, hay là chúng ta không hấp thụ nữa? Anh như vậy làm tôi sợ quá ...

"Ngao Ngao ngoan nào, sẽ không có chuyện gì đâu."

Thẩm Chi Hủ nhẹ nhàng vỗ vỗ bàn chân đầy lông của hổ trắng nhỏ.

"Grừ grừ..." Nhưng mà...

Kiều Nghệ vẫn muốn ngăn anh lại, nhưng sau khi nhìn thấy đôi mắt đen tuyệt đẹp của Người đẹp ốm yếu ẩn chứa sự bình tĩnh và quyết tâm không thể bị người khác từ chối, cô lặng lẽ thu móng vuốt lại.

"Grừ grừ..." Người đẹp ốm yếu, vậy anh hấp thu tinh hạch đi.

Thẩm Chi Hủ thấy thế, cúi đầu dùng chóp mũi dụi dụi vào đầu hổ trắng nhỏ, sau đó đứng dậy, nắm chặt bàn tay đang cầm tinh hạch.

Khi hơi ấm quen thuộc dọc theo lòng bàn tay truyền vào cơ thể anh, Thẩm Chi Hủ không khỏi thở dài.

Kiều Nghệ và hổ mẹ ngồi xổm sang một bên, lo lắng theo dõi tình trạng Người đẹp ốm yếu.

Lúc đầu, khi Người đẹp ốm yếu hấp thu tinh hạch thì vẫn bình thường, tuy nhiên, ngay khi Kiều Nghệ bắt đầu thả lỏng, năng lượng xung quanh cơ thể Người đẹp ốm yếu bỗng d.a.o động trong giây lát, sau đó sắc mặt Người đẹp ốm yếu bắt đầu trở nên xấu đi, trên trán anh xuất hiện mồ hôi lạnh.

Người đẹp ốm yếu...

Đồng tử Kiều Nghệ co rút, trái tim dâng lên đến cổ họng.

Người đẹp ốm yếu, xin anh đừng để xảy ra chuyện gì nhé...

Nhìn Người đẹp ốm yếu như vậy, Kiều Nghệ không khỏi nhớ đến lần đầu tiên nhìn thấy Người đẹp ốm yếu, khi đó anh ốm đau bệnh tật liên miên, yếu ớt đến mức chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua cũng có thể làm anh “lên đường”… Khó khăn cô mới “nuôi” Người đẹp ốm yếu được tươi tắn hồng hào như bây giờ, chẳng lẽ qua đêm nay lại quay về tình trạng như trước hay sao?

Làm ơn đừng nha ...

Kiều Nghệ nóng lòng muốn làm gì đó để giải tỏa nỗi bất an của mình, nhưng lại sợ ảnh hưởng đến Người đẹp ốm yếu nên đôi mắt xanh nhạt tròn xoe dần bị hiện lên một làn nước mỏng.

Không biết qua bao lâu, cỗ năng lượng trào ra đã trở lại bình thường, thân hình rắn chắc và mảnh khảnh của Thẩm Chi Hủ khẽ run lên vài cái, anh chậm rãi mở mắt ra.

Loading...