Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 483

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:42:48
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phòng của đều sắp xếp xong xuôi.

Miêu Thúy Phương Tiêu Tiêu thì gật đầu.

Miêu Phượng Sơn cứ đến mùa đông là chân cẳng tiện, tuy t.h.u.ố.c cao của Tiêu Tiêu dịu cơn đau, nhưng cũng bộ.

“Các con cứ hết , bố ở nhà trông nhà, để Giai Giai ở nhà, bố giúp trông cho.”

Miêu Phượng Sơn tuy là đàn ông, nhưng khả năng trông trẻ .

Hơn nữa Diệp Nghi Giai là đứa bé ngoan, thường ăn no sẽ tự chơi.

Thẩm Thu Vũ vốn định ở nhà trông con, ông ngoại thì yên tâm giao con cho ông ngoại.

Hội làng ở Kinh thành năm nào cũng thấy, cô quả thực tò mò.

Ông cụ Lộ và bà cụ Lộ cũng ở nhà.

Tuổi của họ , còn hứng thú với những nơi đông nữa.

Thỏa thuận xong những sẽ , Diệp Tiêu Tiêu và Diệp Thường Ninh lái xe đưa .

Lộ Hàn Xuyên cũng lái một chiếc xe, như sẽ đủ chỗ .

Hội làng ở khu đường Vòng Đông, hôm nay là ngày cuối cùng, nhưng vẫn náo nhiệt kém.

Xe chỉ thể đỗ bên ngoài, đó bộ .

Diệp Tiêu Tiêu nhắc cả, chị dâu trông chừng hai đứa nhỏ, đừng để lạc.

Tuy Diệp Bảo Thành bây giờ mười một tuổi , nhưng cũng là mục tiêu trọng điểm của bọn buôn .

Diệp Thường Thanh và Diệp Thường An mỗi nắm một tay hai đứa trẻ.

Và hai đứa nhỏ cũng ngoan ngoãn, dám chạy lung tung.

Lộ Hàn Xuyên nắm tay Diệp Tiêu Tiêu, cùng về phía .

“Đến muộn , nhiều quầy hàng chắc dỡ .”

Diệp Tiêu Tiêu lắc lắc tay, như trẻ con : “Bây giờ lượng đủ, thì giày chen rớt mất.”

Ban đầu cùng , nhưng dần dần, tách .

Diệp Tiêu Tiêu mua kẹo hồ lô, mua tượng tò he, mua kẹo kéo...

Lộ Hàn Xuyên thấy là đồ ngọt thì ngăn cô cho ăn hết.

“Cẩn thận đau răng, mang về từ từ mà ăn.”

Diệp Tiêu Tiêu đưa nửa xiên kẹo hồ lô đang ăn dở cho Lộ Hàn Xuyên, đó Lộ Hàn Xuyên giải quyết hết.

“Em định ăn hết, em đang thưởng thức mà.”

Lộ Hàn Xuyên , tin mới lạ.

Rõ ràng nãy định c.ắ.n hết mỗi thứ một miếng, còn bảo là thưởng thức.

“Được, chúng thưởng thức đèn lồng bên , cổng nhà treo đèn lồng.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Vì em mua .”

Trước đây nhà cô hình như treo đèn lồng lớn như , nên nghĩ đến chuyện .

Lộ Hàn Xuyên: “Bây giờ mua , lát nữa về treo lên, đấu dây điện xong là cần lo nữa.”

Thế là Diệp Tiêu Tiêu và Lộ Hàn Xuyên cùng chọn hai chiếc đèn lồng đỏ lớn.

Sau khi dạo gần xong, hai tìm những khác.

Diệp Bảo Thành và Diệp Bảo Nguyên tay cũng cầm một xiên kẹo hồ lô và một tượng Tôn Ngộ Không tò he, ăn.

“Đi thôi, thấy hôm nay cần mua gì nữa, tháng Giêng đến đây còn múa lân, lúc đó đến.”

Diệp Thường Ninh hai tay , chẳng mua gì cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-483.html.]

Đồ dùng trong nhà, nếu cần mua thì cũng mua sẵn hết , cần bây giờ mới chuẩn .

Diệp Tiêu Tiêu đầu xung quanh: “Vậy chúng tìm thấy những khác thì về thôi.”

Người nhà họ Diệp cũng khá dễ tìm, nhanh tụ họp .

Miêu Thúy Phương mua một ít quẩy và bánh đường, mang về ăn vặt.

Lúc nhà họ Diệp về, gặp Hác Yến Yến và gia đình Hứa Kiến Văn.

Lần là gặp mặt trực diện, tránh cũng tránh .

Đặc biệt là Hứa Kiến Lễ thấy Diệp Tiêu Tiêu thì còn chào cô.

“Chị Tiêu Tiêu, chị cũng đến chơi hội làng .”

Hứa Kiến Lễ nhà kéo đến, vốn dĩ vui, bây giờ còn tươi hơn ai hết.

Diệp Tiêu Tiêu thời gian quản tâm trạng của những khác lúc , tiên gật đầu đáp Hứa Kiến Lễ.

“Ừ, đưa nhà đến xem chút.”

Hứa Kiến Lễ cũng chú ý đến đám bên cạnh Diệp Tiêu Tiêu.

Phải là nhóm đường tỷ lệ đầu cao, nam nữ cộng , chiều cao trung bình cũng vượt quá mét tám .

Phụ nữ xinh , đàn ông tuấn tú.

Nhìn qua là gen của cả gia đình.

Chương 391: Người lạ

Những nhà của chị Tiêu Tiêu , chẳng lẽ là...

Hứa Kiến Lễ đầu Hác Yến Yến một cái, đối phương chắc cũng quen họ nhỉ.

Diệp Kiến Quốc và Miêu Thúy Phương thật sự ngờ gặp Hác Yến Yến, nhưng mấy gặp mặt vui đó, bây giờ ai cũng chủ động mở lời.

Hác Yến Yến né tránh ánh mắt, lẽ là ở sân trượt tuyết, lời của Diệp Thường Thịnh khiến cô cảm thấy khó chịu.

Về nhà nghĩ nghĩ , dù là mà cô coi trọng, cũng thể dễ dàng Diệp Tiêu Tiêu cướp .

Hác Yến Yến bước lên một bước, đang chuẩn .

Diệp Kiến Quốc đột nhiên ho vài tiếng, “Tiêu Tiêu , ngoài trời bây giờ lạnh , chúng về nhà sớm .”

Diệp Tiêu Tiêu sửng sốt một chút gật đầu, “Dạ.”

với Hứa Kiến Lễ, “Chúng về đây, cứ từ từ chơi nhé.”

Hứa Kiến Lễ cảm nhận sự ngượng ngùng trong khí, chỉ thể gật đầu, “Vâng ạ.”

Bước chân tiến lên của Hác Yến Yến khựng .

chút khó tin, bỏ rơi .

Đám nhà họ Diệp đó dám lờ .

Và lúc , Hác Yến Yến mới kỹ nhà họ Diệp.

Người nhà họ Diệp bây giờ và lúc cô rời khỏi nhà họ Diệp, quả thực là một trời một vực.

Còn nhớ lúc đó, Diệp Thường Thịnh và Diệp Thường Ninh mùa đông chỉ thể mặc áo bông cũ vá víu, mấy em trong nhà, thậm chí còn một đôi giày bông t.ử tế.

Còn nhà họ Diệp bây giờ, mặc áo phao kiểu mới nhất, quàng khăn quàng cổ, đeo găng tay màu sắc tươi sáng, thậm chí vì dinh dưỡng , ngay cả màu da cũng trắng lên nhiều.

Cô mở miệng gì đó, nhưng cuối cùng chẳng gì, chỉ trơ mắt đám đó xa.

Triệu Hồng Hà nãy cạnh Hứa Kiến Lễ, đương nhiên cũng thấy nhà họ Diệp.

Đợi , cô mới hỏi Hác Yến Yến.

“Đó là gia đình bố nuôi của cô , trông điều kiện sống cũng khá đấy.”

 

Loading...