Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 383

Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:42:58
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Thành Tú kéo tay Tiêu Tiêu và với cô: “Tiêu Tiêu, chuẩn một món quà cho các con, từ lúc Tiểu Xuyên còn nhỏ chuẩn , đợi hôm nào về nhà sẽ giao cho con, hôm nay gấp quá, chỉ chuẩn một phong bao lì xì.”

Từ khi Lộ Hàn Xuyên mười tám tuổi, Vân Thành Tú chuẩn tiền cưới vợ cho .

Bà chờ đợi suốt bao nhiêu năm, đến hôm nay bà cũng thể yên tâm .

Lì xì ngoài đầu tiên đến nhà tặng, thông thường là tiền mừng khi dâng đổi cách xưng hô.

Số tiền lớn, nhà cho một trăm, nhà cho một ngàn.

Vân Thành Tú cho bao nhiêu, vì sờ thấy phong bao mỏng dính, bên trong chỉ một tờ sổ tiết kiệm.

“Cháu cảm ơn bác gái.” Diệp Tiêu Tiêu ngoan ngoãn cảm ơn.

Vân Thành Tú: “Tiêu Tiêu, nên đổi cách xưng hô .”

Diệp Tiêu Tiêu thuận theo: “Mẹ.”

Vân Thành Tú vui vẻ đáp, “Ừ.”

Rồi Lộ Hành Châu cũng đầy mong đợi sang.

Diệp Tiêu Tiêu chịu ánh mắt của đối phương, đành mở miệng gọi một tiếng bố.

Lộ Hành Châu hớn hở đáp .

Thủ trưởng Lộ bình thường nghiêm nghị, ít khi nào hòa nhã như thế.

Lộ Hàn Xuyên cạnh Diệp Tiêu Tiêu, thấy vẻ mặt của bố cũng chút ngạc nhiên.

Đây còn là ông bố ngày xưa dùng thắt lưng đ.á.n.h .

Lộ Hàn Xuyên lớn hơn Diệp Thường Ninh một tuổi, nhưng giờ luận vai vế vẫn gọi .

Diệp Thường Ninh cuối cùng cũng ngẩng cao đầu .

Dựa phận vợ, chuốc Lộ Hàn Xuyên thêm mấy ly rượu.

Rồi Lộ Hàn Xuyên phản ứng gì, ngược say .

... cảnh cáo ... bắt nạt em gái .”

Diệp Thường Ninh năng bắt đầu líu lưỡi, cuối cùng lúc rời đều là Diệp Thường Thịnh dìu .

May mà lái xe là Giang Nam, cũng thể giúp đỡ dìu .

Nếu một thiếu niên mảnh khảnh như Diệp Thường Thịnh, thể đỡ nổi Diệp Thường Ninh.

Diệp Tiêu Tiêu dặn dò Giang Nam lái xe chậm thôi.

“Tạm biệt Tứ ca, mai em tìm chơi, vội chứ.”

Diệp Thường Thịnh lắc đầu, sắp lên xe với Tiêu Tiêu một câu.

“Tiêu Tiêu, em nhất định hạnh phúc.”

Diệp Thường Thịnh nghiêm túc.

Diệp Tiêu Tiêu ngẩn một chút, nở một nụ rạng rỡ.

“Em sẽ .”

Diệp Thường Thịnh lên xe rời .

Cậu và Tiêu Tiêu lớn lên cùng , nhưng sự xuất hiện của Tiêu Tiêu mang đến nhiều đổi cho gia đình.

Đối phương là một phần thể thiếu của gia đình.

Cậu mong Tiêu Tiêu mãi mãi hạnh phúc.

...

Diệp Tiêu Tiêu tiễn sư phụ .

Tống Quang Cảnh cũng mong đợi ngày , “Đám cưới khi nào tổ chức, thể vội vàng như thế nữa.”

Diệp Tiêu Tiêu khoác tay Tống Quang Cảnh nũng nịu, “Con sư phụ, bàn bạc của con, đừng giận mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-383.html.]

Tống Quang Cảnh hừ một tiếng.

“Ta giận gì , là lo con lừa.”

Lộ Hàn Xuyên còn bên cạnh, câu của lão họ Tống chỉ nhướng mày, bình tĩnh yên tại chỗ.

“Có sư phụ ở đây, ai dám lừa con.”

Tống Quang Cảnh: “Mai về nhà ăn cơm.”

Diệp Tiêu Tiêu gật đầu, “Vâng.”

Còn lão phu nhân họ Lộ đang hỏi Lộ Hàn Xuyên, “Hôm nay về nhà ngủ ?”

Bà cụ Lộ Hàn Xuyên nhiều nhà bên ngoài lắm.

giờ lĩnh giấy chứng nhận kết hôn với Tiêu Tiêu , tổng thể thể về nhà ở chứ.

Lộ Hàn Xuyên dỗ dành bà nội, “Hai hôm nữa chúng con sẽ về, với bà về nhà còn gọi điện thoại , mấy bà bạn già của bà, chẳng lẽ đến dự đám cưới của con và Tiêu Tiêu.”

Lão phu nhân họ Lộ dường như mới nhớ nhiệm vụ của , “Tất nhiên đến , bà về gọi điện thoại, thì ở xa quá đến .”

Biết việc , lão phu nhân họ Lộ quản cháu trai nữa.

Vội vàng bảo cảnh vệ lái xe về nhà.

Lão gia họ Lộ bên cạnh , cũng cảm thấy cần mời cả mấy chiến hữu cũ của đến.

Lâu lắm tụ họp, đây quả là cơ hội .

Lộ Hành Châu chỉ một dặn dò lão phu nhân chậm thôi, nhưng ruột lời .

Nhìn bố ruột, cũng vẻ mặt vội vàng.

Không ai bớt lo cả.

Vân Thành Tú thì dặn dò Lộ Hàn Xuyên đưa Tiêu Tiêu về nhà ở vài ngày, quà sính lễ chuẩn ở nhà đưa cho Tiêu Tiêu.

Lộ Hàn Xuyên đều đáp lời từng việc một.

Chương 309 Bề hào phóng

Diệp Tiêu Tiêu đợi tiễn hết các bậc trưởng bối, mới ôm cái hộp nhỏ bà nội để lên xe.

“Anh đây là gì? Bà nội bảo lén xem.”

Diệp Tiêu Tiêu ở ghế phụ, chút mở .

Lộ Hàn Xuyên mắt liếc ngang, dường như quan tâm bên trong là gì.

“Bà nội cho, chắc chắn là đồ .”

Diệp Tiêu Tiêu cũng gật đầu, mở cái hộp một khe nhỏ, thấy gì, “cạch” một tiếng đóng .

hình như thấy đồ màu xanh lá cây.”

Mở nữa, bên trong quả nhiên đặt một bộ trang sức.

Thứ màu xanh lá cây đó hóa là ngọc phỉ thúy.

Diệp Tiêu Tiêu hiểu trang sức, nhưng kiếp cô cũng từng thấy đồ .

Cả bộ nếu đặt thời đại của cô, giá đấu giá mấy chục triệu đến hàng trăm triệu .

Lộ Hàn Xuyên nhẹ, “Bà nội ngày xưa là tiểu thư khuê các, lúc bà gả cho ông nội, đồ của hồi môn mang theo dùng xe tải chở, mỗi món đem đều là vô giá.”

Lộ Hàn Xuyên hồi nhỏ bà nội lải nhải, khi nào cưới vợ, những thứ đó đều để cho và cháu dâu.

Tất nhiên sẽ lấy đồ của bà nội để cưới vợ.

Hơn nữa hồi nhỏ hiểu , thấy món nào thích, .

Diệp Tiêu Tiêu: “Có quá quý giá .”

Cô nhớ đến chiếc vòng ngọc cổ tay , “Cái chắc cũng là của bà nội chứ.”

Phỉ thúy bạch nguyệt quang chất lượng như thế cũng dễ tìm.

Loading...