Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 318

Cập nhật lúc: 2025-12-06 16:07:25
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Phượng Đài năm nay hơn bốn mươi tuổi, mặt già mà như một đứa trẻ.

“Ba ơi, ba nhất định , ba còn xem duyệt binh kỷ niệm năm mươi năm ngày thành lập đất nước nữa chứ.”

Trần Quân Thụy , với nụ hiền hậu hỏi: “Năm nay là năm bao nhiêu ?”

“Ba ơi, năm nay là năm một chín tám bảy ạ!”

Trần Quân Thụy: “Vậy thì lẽ ba đợi , nhưng mà... mặt trời sẽ mọc mỗi ngày, thế hệ các con sẽ ngày càng hơn.”

Diệp Tiêu Tiêu đến năm cũng ngẩn . Hóa đến đây bốn năm .

Cũng đúng... năm nay cô là sinh viên năm tư , thời gian trôi qua thật nhanh. Nếu học y học thêm một năm, thì cũng đến lúc nghiệp .

Diệp Tiêu Tiêu cất kim của , để gian riêng cho hai cha con.

Ngoài cửa phòng bệnh là bà Ngô đang đợi.

“Bác sĩ Diệp, vội vàng từ nước ngoài về đây, chỉ vì bệnh của ông nhà , hơn nữa hôm qua cũng chính cô cấp cứu đưa ông nhà trở về, thật cảm ơn cô thế nào.

Đây là điện thoại nhà , nếu bất cứ điều gì cần giúp đỡ, cứ gọi điện thoại .”

Chương 256: Lộ Hàn Xuyên ở

Bà Ngô là con dâu của lão tướng quân Trần, cũng là một phụ nữ thông minh. Bà Diệp Tiêu Tiêu sẽ nhận quà cáp, đưa điện thoại ngoài việc gửi gắm ân tình, còn thể kéo gần quan hệ hai gia đình.

Thiên tài y học như Diệp Tiêu Tiêu, ai dám chắc sẽ dịp tiếp xúc nữa.

Diệp Tiêu Tiêu hiểu ý đối phương, nên nhận lấy điện thoại.

Bà Ngô thêm vài câu với Diệp Tiêu Tiêu, bảo cô thời gian nhất định đến nhà khách. Diệp Tiêu Tiêu đồng ý.

“Vậy phiền bác sĩ Diệp việc nữa.”

Thực Diệp Tiêu Tiêu việc gì khác, khi rảnh rỗi cô liền đến khoa Y học cổ truyền tìm Tôn Chính Nghiêu.

“Tiêu Tiêu, cuộc sống ở nước ngoài thế nào, những khác vẫn chứ.”

Thầy Tôn quan tâm đến tình hình của các học trò. Diệp Tiêu Tiêu nghĩ một lát, chỉ về vài quan hệ khá với .

Vì những khác cô cũng rõ. Mặc dù hàng tháng các sinh viên trao đổi như họ đều tổ chức họp mặt, nhưng Diệp Tiêu Tiêu thích kết bạn.

Cũng ai cũng thể thiết lập mối quan hệ với cô. Nên vòng bạn bè luôn chỉ duy trì ở ba bốn đó.

Tôn Chính Nghiêu về cuộc sống của họ ở nước ngoài, “Chỉ cần các em đều bình an là , nước ngoài chắc là phức tạp lắm, an ninh thể so với Bắc Kinh .”

Tuy hiện tại Hoa Quốc cũng những nơi hỗn loạn, nhưng việc quản lý an ở Bắc Kinh vẫn nghiêm ngặt.

Diệp Tiêu Tiêu gật đầu, “Chúng em cơ bản dám ngoài một .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-318.html.]

Cô bình thường ngoài ở trường thì ở nhà sách, trung tâm thương mại thì đến vài , đều là cùng bạn bè. Đồ ở đó đắt, Diệp Tiêu Tiêu tuy thiếu tiền, nhưng cũng hứng thú.

“May mà các em đông , ngoài còn trông nom.”

Nghe Diệp Tiêu Tiêu những khác đều , Tôn Chính Nghiêu cũng yên tâm. Chỉ còn một tháng nữa là lũ trẻ đó cũng sẽ về.

Chắc chắn đều sẽ như Diệp Tiêu Tiêu, trở nên trưởng thành và chín chắn hơn. Tôn Chính Nghiêu mời Diệp Tiêu Tiêu trong văn phòng, “Đã về , thầy kiểm tra con một chút, xem trình độ của con bây giờ thế nào.”

Diệp Tiêu Tiêu đành đây giúp Tôn Chính Nghiêu cùng khám bệnh cho bệnh nhân. Cho đến khi Tống Quang Cảnh tìm đến.

“Thầy Tôn, ông ngang nhiên sai bảo t.ử của như thế, quá đáng đấy.”

Tôn Chính Nghiêu xoa mũi, “Lão Tống đừng giận, đây là đang kiểm tra học trò thôi, , kiến thức chuyên môn của bạn Diệp Tiêu Tiêu nhà vững vàng.”

Tống Quang Cảnh: “Hừ! Tiêu Tiêu, về nghỉ ngơi .”

Diệp Tiêu Tiêu hai ông lão đấu khẩu ở đây, bất lực lắc đầu.

“Con còn nghiệp mà cơ hội thực tập, là con lợi .”

Tống Quang Cảnh giận đến mức sắt thành thép, “Tiêu Tiêu , con dễ tính như , sẽ bắt nạt đấy, nếu thật sự , chẳng ai cũng thể sai bảo con việc .”

Tôn Chính Nghiêu thấy cơ hội liền chen : “Hay là đến chỗ thực tập luôn , đơn vị chúng đang cần đấy.”

Tống Quang Cảnh: “Ông mơ , dù các ông là bệnh viện lớn, nhưng t.ử của Tống Quang Cảnh đây nhiều nơi giành giật để mời đấy.”

Hơn nữa, Nhân Đức Đường còn đang chờ Diệp Tiêu Tiêu về tiếp quản. Tiêu Tiêu gì thiếu cơ hội thực tập.

Tôn Chính Nghiêu tự tin đơn vị của , “Bệnh viện chúng đãi ngộ hạng nhất, để Tiêu Tiêu đến đây rèn luyện, còn gì bằng.”

Diệp Tiêu Tiêu còn nghĩ đến chuyện thực tập. Theo suy nghĩ đây, cô chắc chắn là đến Nhân Đức Đường thì hơn.

Vì kiếp cô mang theo ý tưởng phát huy Y học cổ truyền để học y, cũng là để bù đắp những tiếc nuối của kiếp . đến đây cũng .

Vẫn đến kỳ thực tập mà bệnh viện tranh giành , đây là đầu cô thấy. Diệp Tiêu Tiêu chuẩn lẻn , để hai ông lão tự thảo luận thôi.

Diệp Tiêu Tiêu ở Bệnh viện Một đúng hai tuần lễ, tình trạng sức khỏe của tướng quân Trần Quân Thụy về cơ bản định, cuộc phẫu thuật tiếp theo giao cho các chuyên gia trong viện.

Diệp Tiêu Tiêu cũng tham gia hội chẩn chuyên gia. Viện trưởng cũng tham khảo một đề xuất điều trị của Diệp Tiêu Tiêu.

Ông nhận thấy trẻ tuổi , chỉ nền tảng Y học cổ truyền vững chắc, mà còn am hiểu Tây y. Thật sự là một nhân tài.

Nhất định tranh thủ mời về bệnh viện của họ.

“Viện trưởng, tiếp theo còn việc của nữa, xin phép đây, cảm ơn ông chiếu cố những ngày qua.”

Diệp Tiêu Tiêu ý chỉ là mỗi trưa, vị Viện trưởng Chân còn thể dẫn cô ăn ở căn tin bệnh viện, thật dễ dàng.

Thực Viện trưởng Chân chỉ quen với trẻ, tiện thể thử xem thể học lỏm chút gì . Diệp Tiêu Tiêu chỉ coi ông như ăn cùng, Viện trưởng Chân quả thật thảm.

Viện trưởng Chân: “Dù bây giờ cũng khai giảng, bạn Tiêu Tiêu nếu bệnh viện thể đến bất cứ lúc nào, mà, sắp đến kỳ khai giảng trường sẽ sắp xếp thực tập .

Loading...