Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 286
Cập nhật lúc: 2025-12-06 04:07:53
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-06 04:07:53
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
“Lộ Hàn Xuyên lo lắng là lý, khu vực lắm kẻ phạm pháp thế .”
Diệp Thường Ninh ở miền Nam thì gặp nhiều vụ việc tương tự, nhưng vùng Đông Bắc cũng qua bao giờ, nên ít gặp hơn.
Ở trong thôn thì khỏi , là đại ca tiểu bá vương trong thôn, chẳng ai dám gây sự với .
Đến huyện thành thì cơ bản là an , Trình Bằng chào một tiếng định rời .
Diệp Tiêu Tiêu: “Anh Trình, dùng bữa hẵng .”
Đã đến tận huyện thành , mời một bữa cơm thì thật .
Trình Bằng lúc mới đồng ý.
Ăn cơm xong, Diệp Tiêu Tiêu đưa cho Trình Bằng một ít nước, trái cây và bánh nướng, để mang theo ăn dọc đường.
Trình Bằng nhận lấy lòng của Diệp Tiêu Tiêu, thì thật.
Anh là Kinh thành, nên chuyến cũng tốn nhiều công sức.
Hơn nữa, thù lao mà Lộ Hàn Xuyên trả hậu hĩnh, tuyệt đối gì bất mãn.
Cảm ơn Lộ cho miếng cơm manh áo.
Tiễn Trình Bằng , Diệp Tiêu Tiêu đưa cha đến nhà cả .
Tuy là thuê một cái sân nhỏ, nhưng trong sân rộng rãi, dọn dẹp sạch sẽ.
“Cha, , về !”
Trương Tuyết dắt hai đứa trẻ từ trong nhà , Diệp Bảo Thành thấy Diệp Kiến Quốc và Miêu Thúy Phương liền chạy tới.
“Ông bà, con nhớ ông bà lắm.”
Trương Tuyết thì vội vàng mời nhà, “Cha , Tam, Tiểu Muội, mau nhà , quần áo mặc dày lắm, coi chừng cảm.”
“Ông bà, nhà ạ.”
Diệp Bảo Thành kéo tay Miêu Thúy Phương dẫn nhà.
Diệp Thường Ninh: “Đồ đạc xe cần dọn xuống ?”
Diệp Tiêu Tiêu: “Chỉ lấy những thứ sợ đông lạnh thôi, còn cứ để xe .”
Diệp Tiêu Tiêu đầu tiên đến cái sân , “Cái cổng lớn thật, con lái xe nhé.”
Diệp Thường Ninh gật đầu: “Ừ, em cứ lái .”
Những hàng xóm xung quanh thấy họ lái xe về, đều bám tường rào mà .
Còn cả trẻ con trèo tường qua nữa.
Diệp Thường Ninh Diệp Tiêu Tiêu: “Em định lái chiếc xe về thôn luôn ?”
Hơi khoa trương quá.
Diệp Tiêu Tiêu cũng đang suy nghĩ, “Để bên ngoài liệu mất ?”
Diệp Thường Ninh: “Chủ yếu là em thể đợi thêm chút nữa , đợi đến khi Tam ca em kiếm thêm chút tiền nữa, thì bà con cô bác qua vay tiền thì ?”
Trương Tuyết ở cửa nhà gọi: “Mọi mau nhà , đừng ngoài trời lạnh.”
Diệp Tiêu Tiêu và Diệp Thường Ninh tạm gác chuyện , cầm đồ nhà.
Diệp Bảo Nguyên năng còn bập bẹ, trông dễ thương.
“Chú Ba, cô Út.”
Diệp Bảo Thành sán , lòng Diệp Thường Ninh.
Diệp Thường Ninh: “Cục mỡ bé nặng quá thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-286.html.]
“Con mập, con là đầy đặn.” Diệp Bảo Thành bĩu môi.
Diệp Thường Ninh ha hả: “Mới học mấy từ dùng loạn xạ .”
vẫn đẩy cục mỡ bé .
Diệp Thường Ninh hỏi: “Tứ về !”
Trương Tuyết: “Cũng mấy hôm nay , hôm còn gửi điện báo về nhà.”
Trương Tuyết Miêu Thúy Phương: “Mẹ Kinh thành về, trông tinh thần hơn hẳn.”
Miêu Thúy Phương sờ mái tóc ngắn của , “Chỉ là tóc ngắn quá, cứ thấy quen.”
Trương Tuyết: “Thế cũng , trông gọn gàng.”
Lần vợ chồng Miêu Thúy Phương và Diệp Kiến Quốc Kinh thành, chỉ bán trứng mà thôi, hai còn thăm tất cả các danh lam thắng cảnh thể .
Đôi khi Diệp Tiêu Tiêu còn dẫn họ xem các buổi kịch, chung là cuộc sống hề buồn chán.
Miêu Thúy Phương với Trương Tuyết: “Con và Đại thời gian cũng Kinh thành một chuyến, xem thế giới bên ngoài.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Cần gì thời gian chứ, con về, cả, chị dâu và Bảo Thành, Bảo Nguyên thể cùng luôn.”
Trương Tuyết vội vàng lắc đầu, cả nhà họ đến chỗ Tiêu Tiêu thì thể thống gì.
Tiêu Tiêu ở Kinh thành một cũng dễ dàng, họ thể kéo chân con bé .
“Việc nhà mà bỏ , con thì ở mỏ, dắt hai đứa nhỏ chẳng hết.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Anh cả ở khu mỏ hết sức cẩn thận.”
Diệp Tiêu Tiêu ngờ rằng, cô đổi vận mệnh của nhà họ Diệp , mà Diệp Thường Thanh vẫn ở khu mỏ.
Trương Tuyết bảo Diệp Tiêu Tiêu yên tâm, “Không giống với mấy khu mỏ chú trọng an của , khu mỏ là do con phụ trách, chắc sẽ vấn đề gì.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Thế thì , con tin cả thể .”
Trương Tuyết: “Chắc đến cuối năm con mới nghỉ, chúng thể về thôn .”
Miêu Thúy Phương: “Giờ chỉ về nhà thôi, nhà cửa thành thế nào .”
Diệp Kiến Quốc bên cạnh, “Dù thì nhà cũng mọc cánh mà bay .”
Miêu Thúy Phương: “Nhà ở, nhà cửa thành , nhà còn nữa.”
Diệp Kiến Quốc: “Chúng đều về ở, thì sẽ thôi.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Anh Hai Tết cũng về, hình như còn dẫn theo cả chị dâu tương lai nữa.”
“Thật hả?” Miêu Thúy Phương lập tức tỉnh táo , “ lão Nhị chuyện , chúng càng về nhà dọn dẹp .”
Trương Tuyết: “Mẹ, cha cứ nghỉ ngơi , tiện thể chờ Thạnh ca.”
Miêu Thúy Phương: “Thế thì chúng chờ nó tối đa một ngày thôi, ngày mai mà về thì với cha con về nhà , đến cửa nhà , các con cứ việc của , chúng xe bò cũng về nhà.”
Trương Tuyết chú ý đến chiếc xe lái , “Cái xe là ai mua .”
Diệp Thường Ninh: “Đó là sính lễ mà họ Lộ cho Tiêu Tiêu nhà .”
Diệp Tiêu Tiêu đ.ấ.m vai Diệp Thường Ninh một cái, “Chị dâu, Tam ca con bậy đó, quả thật là Lộ Hàn Xuyên mua, nhưng sính lễ.”
Nếu là sính lễ, thì cô cũng quá đắt giá .
Thập niên tám mươi, sính lễ trời!
Cả nhà về đến Đông Bắc, giường sưởi ấm, tối đến ăn một bữa thịnh soạn.
Tuy tuyết rơi, nhưng chị dâu vẫn thịt con ngỗng.
“Dù thì mùa đông cũng đẻ trứng, thịt là .”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.