Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 283
Cập nhật lúc: 2025-12-06 04:05:09
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-06 04:05:09
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
“Được, tối nay qua.”
Thế là, khi Diệp Tiêu Tiêu về nhà, cô thấy trong nhà thêm một cô.
“Mẹ, đây là…”
“Tiêu Tiêu về đấy , con chơi một lát, sắp cơm .” Miêu Thúy Phương ở cửa bếp giới thiệu: “Đây là dì Lý, mà đây với con là giúp mua trứng gà.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Cháu chào dì Lý ạ.”
Dì Lý chằm chằm Diệp Tiêu Tiêu: “Đây là con gái nhà cô , trông xinh quá.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Cháu cảm ơn dì, dì chơi ạ.”
“Mẹ ơi, cần con giúp gì ?”
Miêu Thúy Phương: “Không cần, cần , bố con giúp .”
Hai họ lúc mới lên thành phố còn quen dùng bình ga, giờ thì quen hẳn .
“Nếu làng mà bình ga thì cũng tiện lợi lắm.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Cũng ạ, nhưng chỗ nhà hẻo lánh quá, bình ga khó nạp khí, là bố cứ ở Bắc Kinh .”
Tuy thành phố , nhưng Miêu Thúy Phương và Diệp Kiến Quốc vẫn thích môi trường ở làng quê hơn.
“Ở nhà còn ông bà nội con nữa, chúng yên tâm , nếu Tiêu Tiêu lập gia đình ở đây, bố sẽ thường xuyên lên thăm con thôi.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Vậy thì đón ông bà nội, bác cả, bác dâu cả lên đây hết , cả nhà ở Bắc Kinh.”
Miêu Thúy Phương ha hả: “Được, đợi dịp chúng sẽ lên Bắc Kinh ở hết.”
Dì Lý sự tương tác giữa Diệp Tiêu Tiêu và Miêu Thúy Phương, cảm thấy suy nghĩ đây của lẽ sai lệch.
Con gái của cô Miêu trông vẻ hiếu thảo.
Chỉ là con trai thế nào.
Đợi dì Lý , Diệp Kiến Quốc rửa bát.
Diệp Tiêu Tiêu gọi điện thoại cho Ba: “Anh Ba, bao giờ về, em nghỉ đông .”
“Đợi mua vé sẽ tìm em, ước chừng cũng ở nhà mấy ngày , bên nhiều đơn hàng quá, trông coi xí nghiệp.”
Hơn nữa, bên Diệp Thường Ninh ít đáng tin cậy, nếu thêm vài trợ thủ đắc lực thì cũng cần vất vả như .
“Anh Ba, nếu bận thì em đưa bố về là .”
Diệp Thường Ninh: “Không , vẫn về một chuyến, mấy đợi một hai ngày.”
“Vậy ạ.”
…
Ngày hôm , Diệp Tiêu Tiêu đưa Miêu Thúy Phương và Diệp Kiến Quốc bệnh viện kiểm tra sức khỏe nữa.
Ngoài Miêu Thúy Phương, Diệp Kiến Quốc cũng khám tổng quát.
Kết quả khá đáng mừng, tình trạng sức khỏe của hai họ vẫn coi là khỏe mạnh trong những lao động.
Có mắc một bệnh do lao động quá sức, nhưng nghiêm trọng.
Chương 228: Gặp cố nhân
Hiện tại còn hơn mười ngày nữa là đến Tết, kỳ nghỉ đông khá dài, hơn bốn mươi ngày.
Người dân Bắc Kinh bắt đầu mua sắm Tết.
Diệp Tiêu Tiêu còn kịp mua sắm thì nhận một đống đồ do Tống Quang Cảnh và nhà họ Lộ gửi đến, chất đầy cả xe hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-283.html.]
Bà cụ Lộ gọi điện cho Diệp Tiêu Tiêu: “Tiêu Tiêu, mau đến nhà bà nhé, nhà bà gửi đến mấy con cá trình biển, béo lắm, con qua ăn cơm một bữa, mang về vài con.
Cả bố con nữa, cùng qua đây, đến là bà giận đấy.”
Diệp Tiêu Tiêu đành đồng ý: “Vâng ạ, cháu đưa bố qua, bà đợi chúng cháu một lát nhé.”
Bà cụ Lộ vui vẻ : “Được, bà nhất định đợi cháu.”
Diệp Tiêu Tiêu với Miêu Thúy Phương và Diệp Kiến Quốc một tiếng, lái xe đưa họ đến khu nhà ở.
Biển xe đăng ký, nên khá dễ dàng.
Khi đang lái xe về nhà họ Lộ, Diệp Tiêu Tiêu gặp Hách Thành Binh.
Hách Thành Binh thấy cô, Diệp Tiêu Tiêu đành dừng xe.
Chưa kịp gì, Hách Thành Binh cũng thấy Diệp Kiến Quốc và Miêu Thúy Phương trong xe.
“Anh… Diệp.”
Hách Thành Binh bỗng nhiên vô cùng xúc động.
Diệp Kiến Quốc cũng nhiều năm gặp Hách Thành Binh, thấy đối phương thì ngây một lát, gọi: “Binh Tử?”
“Vâng, là em, là em.” Hách Thành Binh lập tức đáp lời.
Hồi còn trong quân đội, lúc Diệp Kiến Quốc trung đội trưởng, Hách Thành Binh là lính trong trung đội của .
Sau lên trung đội trưởng, Hách Thành Binh cũng tiểu đội trưởng.
Hai mối quan hệ , cho đến một hành động, cả hai gặp phục kích của địch, Diệp Kiến Quốc thương để yểm trợ cho Hách Thành Binh, đành rời quân đội.
Hách Thành Binh thì lập công trong hành động đó, từ đó cơ hội thăng tiến nhanh chóng.
Vì môi trường sống khác , Diệp Kiến Quốc trông già hơn Hách Thành Binh mấy tuổi, nhưng mấy tháng chăm sóc ở Bắc Kinh, sắc mặt trông .
Hách Thành Binh há miệng: “Mấy …”
“Chúng nhà đồng chí Tiểu Lộ.”
Diệp Kiến Quốc cảm thấy phức tạp, mười mấy năm gặp, cũng chẳng còn chủ đề chung nào.
Hơn nữa thái độ của Hách Yến Yến mấy hôm , khó mà là ý của Hách Thành Binh.
Diệp Tiêu Tiêu thấy khí trùng xuống, đành : “Chú Hách, chúng cháu đây.”
Hách Thành Binh ngượng nghịu gật đầu.
Miêu Thúy Phương cũng thấy Hách Thành Binh: “Anh khác hẳn so với đây.”
Trước là một ngốc nghếch, ít đến nhà họ ăn cơm chực.
Nhìn Hách Thành Binh mặc quân phục, Diệp Kiến Quốc chút hâm mộ.
Công lao đó do một Hách Thành Binh lập nên, nhưng hối hận về quyết định của , coi như là việc cuối cùng cho Yến Yến, sẽ nhắc chuyện cũ.
Diệp Tiêu Tiêu lái xe đến nhà họ Lộ, cô giúp việc ở trong bếp chuẩn .
Mỗi đến nhà ăn cơm, bà cụ đều nhiệt tình.
“Mau , Tiêu Tiêu, bà dẫn cháu xem cá trình biển.”
Bà cụ Lộ như trẻ con kéo Diệp Tiêu Tiêu về phía bếp, bên trong một cái chậu lớn, đựng năm sáu con cá trình biển.
Rất béo, điều đáng quý là chúng vẫn còn sống, từng con nhảy loi choi.
Bắc Kinh biển, chắc chắn việc vận chuyển đến đây tốn ít công sức.
Tiêu Tiêu ý của bà cụ Lộ khi kéo đến đây.
Giả vờ sợ hãi: “Bà ơi, con trông như con rắn .”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.