Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 247

Cập nhật lúc: 2025-12-05 12:12:49
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Kiến Văn lúc cũng cạn lời, từ một bà cô chạy đột ngột xông đến, ngã lăn xe, rên rỉ đau đớn.

“Bà ơi, bà chứ?”

Bà cô run rẩy đưa tay : “Chàng trai, đỡ dậy.”

Hứa Kiến Văn thở dài: “ đưa bà bệnh viện nhé.”

Bà cô lắc đầu nguầy nguậy: “Báo công an, báo công an.”

Hứa Kiến Văn: “Bà ơi, là bà tự đ.â.m xe đấy.”

Tiếng rên rỉ của bà cô khựng : “Chàng trai, lòng , đưa bệnh viện chẳng tốn nhiều tiền hơn , đưa một trăm đồng, chuyện coi như xong, cũng cần bệnh viện.”

Hứa Kiến Văn nhíu mày: “Bà đang lừa tiền đấy ?”

Bà cô thẳng thừng: “Chàng trai, ý , đưa bệnh viện chẳng tốn nhiều tiền hơn .”

Hứa Kiến Văn chắc chắn đụng .

ai chứng.

Bà cô chắc cũng nắm rõ điểm , nên mới dám như .

Hứa Kiến Lễ chạy tới, thấy cuộc đối thoại giữa trai và bà cô.

“Anh, đây chẳng lẽ là quả báo nhãn tiền ?”

Hứa Kiến Văn: “…”

Không dây dưa nữa, Hứa Kiến Văn đành lấy một trăm đồng đưa cho bà cô.

Bà cô nhận tiền, nhanh nhẹn bò dậy khỏi mặt đất, lập tức chạy mất.

Động tác còn nhanh nhẹn hơn cả trẻ tuổi.

Diệp Tiêu Tiêu lái xe dừng bên cạnh Hứa Kiến Văn, hạ cửa kính: “Đồng chí Hứa, đụng thì xin chứ, dùng tiền đuổi .”

Trong giọng là sự hả hê hề che giấu.

Hứa Kiến Văn định gì đó, ngậm miệng.

Cứ thấy cuộc đối thoại hiện tại chút quen thuộc, nhưng tình huống đảo ngược.

Diệp Tiêu Tiêu cũng định nhận phản hồi từ Hứa Kiến Văn.

Cô tiếp tục chuyện với Hứa Kiến Lễ: “Kiến Lễ, , để đưa nhé?”

Hứa Kiến Lễ lập tức lên xe, hôm nay định đến nhà ông bà nội ở.

Diệp Tiêu Tiêu nâng cửa kính lên, chỉ để cho Hứa Kiến Văn một làn khói xe.

Trong xe, Triệu Hồng Hà chiếc xe mà Diệp Tiêu Tiêu đang lái.

“Chiếc xe rẻ , hai mươi vạn đấy.”

Hác Yến Yến: “Đắt thế cơ !”

Triệu Hồng Hà: “Nó lấy nhiều tiền thế, chẳng là dựa đàn ông thôi.”

Hứa Kiến Văn xe, tâm trạng lúc phức tạp.

Trải qua chuyện , thể hiểu tâm trạng của Diệp Tiêu Tiêu ở bệnh viện.

Hứa Kiến Văn Hác Yến Yến: “Yến Yến, vết thương của em là do Tiêu Tiêu đ.â.m ?”

Hác Yến Yến nín thở, nhất thời lên tiếng.

Triệu Hồng Hà Hác Yến Yến sắc mặt tái nhợt, bất mãn với câu hỏi của con trai.

“Chuyện còn , nếu nó đâm, tại cùng Yến Yến xuất hiện ở bệnh viện.”

Hác Yến Yến cúi đầu, vẻ vết thương đau.

Hứa Kiến Văn lập tức an ủi đối phương, vụ việc bà cô lừa tiền khiến nếm trải mùi vị trăm miệng khó bào chữa, nên càng sự thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-247.html.]

Hạ Xảo Hương nhíu mày.

Bất kể sự thật thế nào, hiện tại thương là Yến Yến.

Hạ Xảo Hương kịp thời chuyển đề tài: “Vốn định để hai đứa sớm tổ chức hôn lễ, bây giờ trì hoãn .”

Hứa Kiến Văn hít sâu một , Hạ Xảo Hương còn ở đây, chuyện hôm nay thể hỏi rõ nữa .

“Dì yên tâm, đợi vết thương ở chân của Yến Yến khỏi, chúng con sẽ tổ chức hôn lễ.”

Hạ Xảo Hương chờ đợi chính là câu : “Dì nghĩ hai đứa nên đăng ký kết hôn .”

Hai đứa trẻ kịp gì, Triệu Hồng Hà vội vàng đồng ý.

“Như cũng , lập gia đình lập nghiệp, hai đứa cứ lập gia đình , cha chúng cũng yên tâm.”

Triệu Hồng Hà kéo tay Hác Yến Yến: “Yến Yến , khi đăng ký kết hôn, con cứ về nhà ở, tiện cho việc chăm sóc con.”

Hứa Kiến Văn cạn lời sự nhiệt tình của .

“Hay là đợi con xác nhận công việc xong , chúng con đăng ký sẽ dọn ngoài ở.”

Nụ của Triệu Hồng Hà thu , rõ ràng còn vui vẻ như nãy nữa.

Hạ Xảo Hương cảm thấy Hứa Kiến Văn nghĩ cũng đúng.

Nhà họ Hứa cưới vợ mà chi tiền gì thì tuyệt đối thể, ít nhất cũng mua thêm một căn nhà nữa.

Mặc dù hai gia đình đều hai đứa trẻ ở bên , nhưng trong cách thực hiện cụ thể, vẫn còn nhiều bất đồng lớn.

Diệp Tiêu Tiêu đưa Hứa Kiến Lễ đến nhà ông bà nội , dặn dò: “Cậu về , chuyện hôm nay đừng để trong lòng, là chuyện quá khứ , cũng để ý.”

Hứa Kiến Lễ lo lắng gật đầu.

“Chị Tiêu Tiêu, vẫn với chị một tiếng xin .”

Diệp Tiêu Tiêu nhướng mày: “Không liên quan đến , sẽ giận lây sang .”

Hứa Kiến Lễ lúc mới ba bước một ngoái đầu rời .

Diệp Tiêu Tiêu sang hỏi Thiệu Trạch Vũ: “Cậu ?”

Thiệu Trạch Vũ dường như vội vàng rời .

“Kỳ nghỉ hè về nhà thì ở ?”

Diệp Tiêu Tiêu trả lời, mà hỏi ngược : “Hình như quan tâm chuyện của ?”

“Chúng là bạn bè, quan tâm một chút thì ?”

Thái độ của Thiệu Trạch Vũ thẳng thắn, hề thấy chút chột nào.

học việc ở Nhân Đức Đường, nếu bệnh thì thể tìm .”

“Chỉ khi bệnh mới thể tìm ?”

“Chứ còn gì nữa.”

“Có một cách gọi là khám mạch bình an.”

Diệp Tiêu Tiêu kinh ngạc sự vô liêm sỉ của đối phương: “Cậu tự coi là hoàng đế .”

Thiệu Trạch Vũ đùa với đối phương nữa.

“Nếu tiện thì đưa đến cổng Đại học Chính pháp thủ đô nhé, về trường một chuyến.”

“Chuyên ngành học là gì?”

Thiệu Trạch Vũ: “Luật.”

Diệp Tiêu Tiêu: “Nếu là luật sư của , sẽ giúp giải quyết chuyện hôm nay như thế nào?”

Ánh mắt cặp kính gọng vàng của Thiệu Trạch Vũ lóe lên một tia sắc bén: “Nếu là luật sư của , thì ngay khi quyết định đưa Hác Yến Yến bệnh viện, sẽ ngăn , bảo vệ hiện trường, đó báo công an.

Cho dù đưa đối phương bệnh viện, cũng sẽ dùng máy ảnh chụp để lưu giữ bằng chứng .”

Loading...