Xuyên Sách TN 80, Tôi Đá Nam Chính Rồi Gả Cho Quân Nhân - Chương 241
Cập nhật lúc: 2025-12-05 01:57:10
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cũng nên để nhóc đó tiêu chút tiền.
Vừa Lộ Hàn Xuyên chi tiền, Tống Quang Cảnh liền tranh giành nữa.
“Đợi lúc con lấy chồng, sư phụ sẽ tặng con của hồi môn là một chiếc xe hơn.”
Diệp Tiêu Tiêu: “…”
Buổi chiều Diệp Tiêu Tiêu đến Nhân Đức Đường một chuyến, trong lúc đó Trương Khải Ninh tìm gặp cô.
“Tiêu Tiêu, chuyện phiền .”
“Chuyện gì thế?”
“Khúc Miêu và Trương Lịch Xuyên họ bây giờ vẫn đang ở thủ đô, rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, thể đến Nhân Đức Đường phụ giúp một tay ?”
Trước đó Diệp Tiêu Tiêu từng nghĩ đến chuyện , Trương Khải Ninh , lập tức trả lời: “Đương nhiên là , Nhân Đức Đường đang thiếu .”
Nếu là khác thì Diệp Tiêu Tiêu còn tin tưởng.
những chăm học trong lớp họ, Diệp Tiêu Tiêu chỉ thể là y thuật của họ tuyệt đối đạt đến trình độ bác sĩ thực tập .
Bình thường lớp, một vài toa t.h.u.ố.c kỳ lạ mà Diệp Tiêu Tiêu cũng từng nghĩ đến.
Trương Khải Ninh: “Vậy để tớ bảo họ qua.”
Mấy đó đều là bạn cùng phòng của Trương Khải Ninh, họ hiện vẫn đang ở ký túc xá của trường.
“Được thôi, trường xa quá, thể cho họ ở ký túc xá nhân viên của Nhân Đức Đường, tớ sẽ với Giám đốc Mã một tiếng.”
Trương Khải Ninh cảm kích cảm ơn Diệp Tiêu Tiêu, về thông báo tin cho mấy .
Diệp Tiêu Tiêu thì tìm Giám đốc Mã về chuyện .
Mã Quang Diệu: “Đây là chuyện mà, thiếu nhân lực, nếu mấy bạn học của Tiêu Tiêu thể qua giúp đỡ thì quá, tiền công sẽ tính theo lương của bác sĩ thực tập và thanh toán theo ngày.
Tiếc là chỗ chúng vẫn bằng các bệnh viện lớn, nếu thể giữ chân thêm một nhân tài thì .”
Diệp Tiêu Tiêu : “Chỉ cần trả lương cao, chỗ chúng hề kém bệnh viện lớn.”
Sinh viên đại học bây giờ mới thật sự là nhân tài, ba mươi năm nữa sẽ còn đáng giá như nữa.
Giám đốc Mã: “ định bàn bạc chuyện với , Nhân Đức Đường chúng cũng tham gia cuộc cạnh tranh tuyển chọn nhân tài, nếu sẽ đứt quãng, danh tiếng của hiệu t.h.u.ố.c lâu đời khó mà giữ .”
Giám đốc Mã nhận thấu đáo, Nhân Đức Đường đây trông cậy Tống , e rằng trông cậy Diệp tiểu thư .
Vì ông luôn đối xử với Diệp Tiêu Tiêu như tiểu chủ, mà đây cũng là ý của Tống .
Hai đang chuyện, điện thoại ở tầng gọi lên, một phụ nữ đến khám bệnh, còn là do Diệp Tiêu Tiêu giới thiệu.
Gần đây Diệp Tiêu Tiêu tổng cộng chỉ kéo hai khách hàng, một là bệnh da liễu, một là vô sinh.
Không là nào.
“ xuống xem .”
Giám đốc Mã vội vàng .
Diệp Tiêu Tiêu xuống lầu, phát hiện đó là phụ nữ bệnh da liễu.
“Khám bệnh ở đây còn đến xếp hàng lấy , hôm nay hết , chẳng lẽ đến vô ích .”
Diệp Tiêu Tiêu: “Số khám của thầy t.h.u.ố.c lão làng hết , của vẫn còn, cô thử .”
“Cô là bác sĩ thực tập ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tn-80-toi-da-nam-chinh-roi-ga-cho-quan-nhan/chuong-241.html.]
“Bác sĩ thực tập thì , chẳng bệnh của cô ngay , hơn nữa bệnh của cô cũng khó chữa.”
Người phụ nữ nửa tin nửa ngờ: “Không khó chữa? đến mấy bệnh viện lớn lấy t.h.u.ố.c , nhưng bệnh cứ tái tái , chẳng tác dụng gì cả.”
Diệp Tiêu Tiêu: “Nếu cô tin , lấy t.h.u.ố.c về, một tuần là thấy hiệu quả ngay.”
Người phụ nữ suy nghĩ một lúc.
“Dù cũng đến , cô xem cho .”
Diệp Tiêu Tiêu liền dẫn đó một phòng khám riêng.
Trước tiên cô để đối phương điền sổ bệnh án.
Lưu Tuyết Liên, nữ, 32 tuổi, cán bộ.
Diệp Tiêu Tiêu hỏi đối phương bắt đầu xuất hiện tình trạng tương tự từ khi nào, và trong thời gian đó điều trị bằng những phương pháp nào.
Sau khi Lưu Tuyết Liên trả lời, Diệp Tiêu Tiêu bảo đối phương cởi quần áo, kiểm tra các mảng trắng .
Sau khi bắt mạch cho đối phương, cô bắt đầu tổng hợp tình hình của đối phương.
Bạch ban da ba năm, từng vì t.h.a.i nhi phát triển mà nạo t.h.a.i hai , phẫu thuật phát hiện da hai chi các mảng mất sắc tố đối xứng, đó n.g.ự.c cũng xuất hiện tình trạng tương tự, mảng trắng dần lan rộng, nối liền thành một mảng lớn.
Đến mùa hè năm nay, mu bàn tay của bà Lưu xuất hiện tình trạng tương tự, bệnh tình càng thêm nặng.
Các triệu chứng hiện tại: Mu bàn tay và da hai chi các mảng mất sắc tố nhỏ, da n.g.ự.c và bụng mảng mất sắc tố lớn, hòa . Tinh thần uất ức, tức n.g.ự.c thở dài, bồn chồn dễ cáu giận, mất ngủ nhiều mộng mị, kinh nguyệt ít. Lưỡi đỏ, mạch tế huyền.
Sau khi khám bệnh bằng phương pháp vọng, văn, vấn, thiết (, , hỏi, bắt mạch), Diệp Tiêu Tiêu cơ bản xác định, chẩn đoán đó của cô sai.
Cô kê đơn t.h.u.ố.c cho đối phương, bảo đối phương bốc thuốc.
“Sài hồ, bạc hà, đương quy, bạch thược, phục linh, bạch truật, đan bì, t.ử thảo, bạch tật lê, địa phu tử, bạch tiễn bì, tang bạch bì mỗi loại 10g, đan sâm 30g, cam thảo 6g.”
“Một tuần đến tái khám.”
Lưu Tuyết Liên coi như bệnh thì vái tứ phương, cô bây giờ như chỉ chồng ở nhà ghét bỏ, mà ngay cả bản cô cũng thấy ghê.
Nếu thực sự thể chữa khỏi bệnh, cô cảm ơn vị bác sĩ trẻ .
Tiễn Lưu Tuyết Liên , Diệp Tiêu Tiêu dứt khoát trực tiếp treo biển nhận khám ở đây, giúp đỡ thêm một lúc.
Sau khi khám cho mười mấy bệnh nhân , Diệp Tiêu Tiêu mới tan về nhà.
Tuy luôn lẩm bẩm khác là “vua cày cuốc”, nhưng thực Diệp Tiêu Tiêu chính là “vua cày cuốc” đích thực.
Mấy ngày tiếp theo Diệp Tiêu Tiêu đều ở Nhân Đức Đường.
Mấy bạn cùng lớp cô, chỉ cần là ở thủ đô, đều đến giúp đỡ.
Trừ Sở Vân Tiêu.
———
[Về bệnh tình của bệnh nhân Lưu Tuyết Liên trong truyện, tra cứu tài liệu, lấy một ca bệnh y học cổ truyền tham khảo.]
Chương 194 Vô sinh
Lớp trưởng bận, hơn nữa thiếu tiền, đương nhiên cần đến Nhân Đức Đường thêm.
Ngày thứ ba Diệp Tiêu Tiêu giúp đỡ ở Nhân Đức Đường, cuối cùng cũng đợi cô Tư Ninh dẫn chồng đến khám vô sinh.
Chồng của Tư Ninh ba mươi tuổi, tướng mạo đoan chính, vẻ ngoài đường hoàng, chỉ là khi đến khám mặt mày đầy vẻ vui.
Tư Ninh kéo cánh tay : “Anh cái trò gì ? Bảo bệnh viện kiểm tra cũng chịu, đến xem Đông y thì chứ, đồng ý với , lẽ nào nuốt lời.”