Các sư : "…"
Em gái của họ ngốc quá!
Nửa canh giờ , phi thuyền dừng chủ phong. Mọi lượt , họ dãy núi quen thuộc mà rộng lớn của môn phái, khỏi hít một thật sâu.
“Vẫn là ở môn phái .” Tô Khanh Dung cảm khái: "Linh khí còn ngọt ngào hơn cả thành Lan Nhược.”
Để mấy vị tôn giả cảnh giới cao chen chúc ở rìa một tiên thành cả năm, quả thực là khó họ.
“Mấy tháng qua gần như ngày nào cũng nhớ ngọn núi của .” Tần Tẫn .
Hắn một năm trở hình rồng để quấn núi, giờ phút nóng lòng về nhà, chỉ trở về ngọn núi của để quấn lấy .
“Lâu buông tay chân mà luyện kiếm.” Tạ Quân Từ cũng đồng tình.
Tề Yếm Thù về phía chủ điện rộng lớn của , cũng một cảm giác như qua mấy đời.
Tuy rằng dọn chiếc ghế dài của , nhưng một cung điện nhỏ hẹp như , thể thoải mái bằng chủ điện của ?
Sư phụ và các sư đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Niệm Thanh cũng xuống thuyền, cô bé chạm đất, liền bay như tên chạy xem cây nhỏ của . Thiếu niên ở phía theo cô bé, hai bóng dáng chạy nhanh.
Bốn thầy trò hai đứa trẻ vui vẻ, khỏi im lặng.
“Sao cảm giác môn phái sẽ còn ồn ào hơn đây nhỉ?” Tô Khanh Dung nghi ngờ.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Không cần nghi ngờ, chắc chắn sẽ .” Tần Tẫn mặt biểu cảm .
Ngu Niệm Thanh đến cây nhỏ, cô bé khỏi kêu lên một tiếng “oa”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-500.html.]
Một năm trôi qua, cây nhỏ biến thành một cây ! Hơn nữa cây còn nở hoa nữa!
“Huynh xem! Đây là cây trồng, lớn từng !” Niệm Thanh khoe khoang: "Ta lợi hại ?”
Sở Chấp Ngự hiểu, nhưng vẫn gật đầu.
Đứa trẻ bên xem cây, bên , sư phụ và các sư trong điện, đang lấy gia cụ dọn dẹp.
Thành Lan Nhược tuy nhỏ, khu vực hoạt động đối với các tu sĩ cảnh giới cao cũng quá chật hẹp, nhưng chỉ một điểm là các sư trân trọng, đó là thời gian ở chung cùng sư phụ.
Một cái sân nhỏ như , họ đều thích ngoài, mỗi ngày thầy trò cùng uống , chơi cờ, trò chuyện trở thành thói quen hàng ngày.
Nếu là đây, ai trong ba họ thể nghĩ đến, cùng sư phụ trò chuyện thể cả một buổi chiều?
họ trở về, ngày e rằng còn cơ hội như nữa.
Các đồ trong lòng vốn chút tiếc nuối, kết quả thấy Tề Yếm Thù đặt chiếc đình nghỉ mát ở bên ngoài chủ điện.
“Sư tôn, là?” Tần Tẫn hiểu.
Tề Yếm Thù chút để tâm: “Uống chứ . Thế nào, thích phong cảnh của chủ phong ?”
Ý tứ cách khác… Ba sư , trong lòng đều vui mừng.
“Thích, thích, thích vô cùng.” Tô Khanh Dung phản ứng nhanh nhất, : "Đệ tử thể mỗi ngày đều đến uống cùng sư tôn ạ?”
Tề Yếm Thù hừ lạnh một tiếng, đầu , kiên nhẫn : “Nhiều nhất là nửa ngày, bớt phiền bản tôn .”
Nhìn ba đại tử vui mặt, Tề Yếm Thù hiểu chút hổ. Mỗi khi ngượng ngùng, đều sẽ dùng sự nóng nảy để che giấu, kết quả cô bé chạy tới.