Cuối câu chuyện, Tạ Quân Từ nhập ma và Tạ Thanh Vận đồng quy vu tận trong một trận đại chiến.
Những chuyện , hệ thống thể giải thích với một đứa trẻ như thế nào đây?
Nếu là ban đầu, nó nhất định sẽ tin miêu tả trong nguyên tác, rằng đây là một câu chuyện kinh điển về quang minh chiến thắng tà ác. mấy năm trôi qua, những chuyện , hệ thống cũng cảm thấy chút xót xa.
Nó thở dài: “Họ chỉ cãi , mà giữa họ một ngăn cách sâu, sâu, lẽ sâu đến c.h.ế.t cũng thể thấu hiểu.”
Niệm Thanh hiểu.
Tại như chứ, họ là em mà.
Tháng sáu, là mùa nóng nực nhất của Vô Thanh Vực.
Bên ngoài tiên thành Thiên Hạc, hơn mười thiếu niên thế gia vây quanh một chỗ, trong tay cầm linh thạch hoặc ngọc bội và các món trang sức khác, hưng phấn la lớn.
“Cố lên! Cố lên!”
“Chu đại ca cố lên, đánh thắng Tạ nhị!”
“Đánh nó ! Đánh nó !”
Ở giữa vòng vây của chúng, hai đang vung tay đánh .
Trong hai đang lao , một kẻ vóc cao lớn nhưng trông vô cùng chật vật. Mặt xám ngoét, tóc vốn búi gọn gàng trong trâm cài cũng rơi lả tả, rõ ràng đỡ nổi nữa, đang ở thế yếu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-424.html.]
Thiếu niên còn nhỏ hơn một chút, trông mười sáu, mười bảy tuổi. Hắn như một con báo nhỏ, đôi mắt sáng rực, kiên nhẫn từng chút một vây hãm con mồi của .
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Hai giao đấu, tinh mắt đều gã cao lớn sắp thua, nên tiếng cổ vũ cho cũng dần im bặt.
Gã cao lớn sức cùng lực kiệt, đánh đến sốt ruột, thế mà đột nhiên tung một chưởng. Thiếu niên vất vả lắm mới dùng cánh tay đỡ , phát một tiếng trầm đục.
Gương mặt tuấn mỹ của thiếu niên nhăn , nén đau, bất mãn : “Chu lão đại, ngươi phạm quy! Đã là dùng chân khí mà!”
Hai tách . Tên gia nhân xem bên cạnh thấy cảnh , vội vã chạy tới, hấp tấp : “Thiếu gia, ngài , để xem tay ngài…”
Thiếu niên đẩy , đến mặt đám thiếu niên thế gia đang im phăng phắc, nhướng mày : “Thế nào, phục ?”
“Phục, phục , Tạ Quân Từ ngươi thắng.”
Mấy gã thiếu gia mặt mày đau khổ lượt đưa tiền bạc, trang sức thua cược cho tên gia nhân phía Tạ Quân Từ, lẩm bẩm: “Gặp quỷ , ngươi đánh giỏi thế, cả thành Thiên Hạc tìm ai đánh thắng ngươi.”
“Đó là đương nhiên, thiếu gia nhà là ai chứ.” Thiếu niên Tạ Quân Từ hừ nhẹ một tiếng, khoanh tay ngực: "Còn nữa ?”
Đám công tử ăn chơi trác táng , cuối cùng cùng cúi đầu, xụ mặt gọi: “Lão đại.”
Nghe thấy xưng hô , Tạ Quân Từ cuối cùng cũng hài lòng. Hắn hất cằm với tên gia nhân, đắc ý rời .
Các thế gia khác đều ở trong thành Thiên Hạc, chỉ gia tộc Tạ gia, thế gia lớn nhất, là sống trong một trang viên riêng bên ngoài.
Tạ Quân Từ phía , tên gia nhân theo , hai qua khu rừng ngoài thành, thấy phi thuyền và tử Tạ gia đang chờ sẵn.
Vừa bước phi thuyền, vẻ bình tĩnh mặt thiếu niên mới biến mất, “xì” một tiếng, vẻ mặt đau đến nhăn nhó, ôm lấy cánh tay .