Giữa những lời khen ngợi của sư tôn và các sư , Ngu Niệm Thanh tự cũng thấy ngại ngùng, thẹn thùng giấu thanh kiếm gỗ nhỏ lưng.
Họ khen cô bé như , là vì bộ lọc tình thương, thấy con nhà thế nào cũng thông minh. Mà là vì Ngu Niệm Thanh chỉ tùy tiện múa vài đường thể thấy cô bé thực sự thiên phú.
Có những tử thể luyện kiếm mấy năm vẫn cứng nhắc, luyện chút thần thái nào. Ngu Niệm Thanh trời sinh linh khí, chỉ tùy tiện múa vài đường kiếm thức cái thần vận đó.
Thấy cô bé hứng thú như , Tề Yếm Thù phân phó cho Tạ Quân Từ: “Cứ để nó coi thanh kiếm gỗ như đồ chơi, chẳng qua nghịch thì nghịch, kiếm thức là kiếm thức. Nếu ngươi dạy, tư thế và chi tiết đều cho đúng.”
Chỉ cần kiếm thức biến dạng, để ký ức sai lầm khó sửa, cô bé chơi thế nào cũng .
Tạ Quân Từ dạy cô bé những kiếm thức đơn giản nhất, sửa vài là động tác còn sai sót. Hơn nữa, sư tôn và các sư đều nghiêm túc với cô bé, tôn trọng chiêu kiếm, là cho .
Thấy các bậc lớn trịnh trọng như , Ngu Niệm Thanh cũng ghi tạc trong lòng. Mỗi tuy là chơi kiếm, nhưng khi thực hiện chiêu thức đều sẽ chuẩn nhất, còn những lúc khác thì tùy hứng.
Cùng lúc đó, các sư cũng đều bận rộn.
Sau khi họ trải nghiệm tâm pháp một thời gian, Tề Yếm Thù yêu cầu mỗi tự và biên soạn tâm pháp từ đầu. Lợi ích của việc là thể để họ tổng kết kinh nghiệm từ ba góc độ khác , cuối cùng lấy sở trường bù sở đoản.
Mỗi đêm Tạ Quân Từ đều bên bàn sáng tác. Ngón tay thon dài của cầm bút lông, tư thế thả lỏng mà tiêu chuẩn, phong thái của một công tử nhà gia thế.
Chiếc mặt nạ bạc của đặt ở một bên, ánh nến lung linh trong đôi đồng tử đỏ trong suốt như lưu ly của thanh niên, nhuốm lên một tia ấm áp nhảy múa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-365.html.]
Cô bé ở phía bên bàn, cô bé ăn trái cây, chán chê mà gọi: “Tạ Quân Từ.”
“Ừ?”
Niệm Thanh cũng gì, vẫn tiếp tục gọi : “Tạ Quân Từ.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tạ Quân Từ ngẩng đầu, : “Chán là ngủ?”
Ngu Niệm Thanh bĩu môi. Thực cô bé chút cả hai. Buổi tối Tạ Quân Từ để ý đến cô bé, cô bé thấy chán.
Tạ Quân Từ buông bút, vẫy tay về phía cô bé. Cô bé lúc mới nở nụ , cô bé nhảy xuống khỏi ghế, Tạ Quân Từ ôm cô bé lòng , một tay vòng qua cô bé tiếp tục .
Niệm Thanh vốn định xem đang gì, nhưng một lúc thấy buồn ngủ. Đầu cô bé dần gật gù như gà mổ thóc, cuối cùng gục mặt xuống bàn ngủ .
Sáng hôm , cô bé tỉnh dậy trong chăn ấm của . Ngu Niệm Thanh ngáp một cái, theo lệ thường sửa soạn cùng Tạ Quân Từ đến chủ phong.
“Hôm nay Tô Khanh Dung đến tiên thành, em cùng ?” Tạ Quân Từ hỏi.
Vào thành?! Cô bé đang buồn ngủ lập tức tỉnh táo, đôi mắt sáng lên nhiều, liên tục gật đầu.
Đây cũng là quyết định của sư tôn và các sư . Cô bé năm tuổi, thể ngoài xem xét.