“Quả nhiên !” Tu vi của Mộ Dung Phi cao hơn, khi Ngu Tùng Trạch còn thấy gì, trầm giọng .
Cho đến khi xuyên qua cánh rừng, Ngu Tùng Trạch cuối cùng cũng thấy một tử đang ngã trong vũng máu, sống c.h.ế.t rõ.
Mộ Dung Phi thu kiếm, nhanh chóng đến bên cạnh tử , đưa tay bắt lấy cổ tay , sắc mặt càng thêm ngưng trọng.
“Vẫn còn một tia thở, nhưng chút .” Mộ Dung Phi nhíu mày: "Người trúng độc, n.g.ự.c vết kiếm thương, tuyệt đối là tai nạn.”
Mộ Dung Phi cùng sư sư tỷ rèn luyện qua nhiều chuyện lớn nhỏ, giờ phút hề hoảng loạn. Hắn nhanh chóng lấy đan dược mang theo bên đút miệng Tôn Ô Mộc, đồng thời một bên giúp khơi thông chân khí hỗn loạn, một bên chặn mạch m.á.u gần vết thương ở ngực, dùng chân khí ngưng vết thương, cho nó .
Ngu Tùng Trạch tuy rằng chính suýt đánh chết, nhưng đây vẫn là đầu tiên thấy khác chảy nhiều m.á.u như , chút bối rối hỏi: “Bị thương nặng như , thể sống sót ?”
“Nếu chúng đến, chắc chỉ một chén nhỏ thời gian nữa là chết.” Mộ Dung Phi trầm giọng : "Bây giờ khó , nếu ép độc tố trong đan điền của , lẽ còn giữ một mạng.”
Hắn ngẩng đầu, về phía Ngu Tùng Trạch: "Úc Trạch, bây giờ thể buông tay . Ngươi dùng ngọc bài môn phái gọi Nguyễn sư tỷ đây, thuận tiện liên lạc với giáo tập, bảo ông tìm giáo tập của nội môn đến.”
Mỗi ngọn núi đều giáo tập. Thân phận giáo tập thấp hơn trưởng lão, ở ngoại môn và nội môn phụ trách quản lý các việc vặt thường ngày của tử, từ phân phối tài nguyên đến khảo hạch tu luyện, các giáo tập đều quản tất.
Còn ở ngọn núi của tử truyền, địa vị của họ cao hơn giáo tập, giáo tập càng giống như quản gia, phần lớn đều xuất từ y tu hoặc đan tu. Nếu tử truyền chuyện gì, đều thể tìm họ giải quyết.
Ngu Tùng Trạch gật đầu, liên lạc với Nguyễn Hồng Linh , đó liên lạc với giáo tập, dùng ngọc bài để định vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-339.html.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Làm xong tất cả, Mộ Dung Phi : “Ngươi lục trong n.g.ự.c và nhẫn trữ vật của xem ngọc bài , xác nhận phận một chút.”
Bộ dạng bình tĩnh, trật tự của Mộ Dung Phi lúc quả thực chút dáng sư . Dưới sự chỉ dẫn của , Ngu Tùng Trạch tìm thấy trong vạt áo của tử một tấm ngọc bài dính m.á.u của môn phái.
“Hắn tên là Tôn Ô Mộc, là tử nội môn.” Ngu Tùng Trạch .
Tôn Ô Mộc mặc trang phục của nội môn, Mộ Dung Phi cũng quá ngạc nhiên, nhíu mày: “Đệ tử nội môn ở đây?”
Mộ Dung Phi liên tục truyền lực lượng cho Tôn Ô Mộc. Ngu Tùng Trạch cũng xổm xuống bên cạnh, lau vết m.á.u bên miệng và mũi .
Tôn Ô Mộc đang hấp hối đan dược cao cấp và Mộ Dung Phi kéo từ quỷ môn quan. Ngực yếu ớt phập phồng, m.á.u từ khóe miệng rỉ , Ngu Tùng Trạch lau .
“…”
Môi Tôn Ô Mộc dường như mấp máy.
Ngu Tùng Trạch ngẩn , cúi thấp xuống, nhẹ giọng : “Ngươi gì?”
“…Nhiêu." thở Tôn Ô Mộc yếu ớt, giọng gần như thấy: "Giết Ngụy Nhiêu… Giết… Ngụy Nhiêu…”