Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều - Chương 337

Cập nhật lúc: 2025-08-05 03:13:58
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Dung Phi ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của , liền nở một nụ rạng rỡ như ánh mặt trời.

“Sư ! Cuối cùng ngươi cũng xong sách .” Hắn : "Chúng ngoài tìm một chỗ chơi một vòng , thế nào?”

Ngu Tùng Trạch căng cứng , nghiêng mặt , cứng nhắc : “Không , luyện kiếm.”

Hắn bước ngoài, Mộ Dung Phi liền lẽo đẽo theo bên cạnh.

Mộ Dung Phi thở dài: “Ngươi khổ luyện quá , nửa năm nay nghỉ ngơi ngày nào, cứ thế sớm muộn gì ngươi cũng thành kẻ điên vì kiếm mất. Tu luyện chuyện một sớm một chiều, kết hợp lao động và nghỉ ngơi.”

Ngu Tùng Trạch xưa nay đáp sự quan tâm của họ như thế nào, cho nên chỉ im lặng.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Mộ Dung Phi cũng để tâm, phấn khích : “À, đúng , ngươi uống rượu ? Ta đào rượu mà các sư giấu trong rừng đào, là hai chúng lén qua đó xem thử?”

Mộ Dung Phi gần như cứ vài ngày đến tìm . Dù Ngu Tùng Trạch luôn lạnh mặt một lời, vẫn cứ lẽo đẽo bên cạnh một cách cần mẫn.

“Không cần.” Ngu Tùng Trạch lạnh nhạt .

Mộ Dung Phi dừng bước, thiếu niên cứ thế thẳng về phía thèm đầu , cả toát vẻ lạnh lùng, khỏi ấm ức hét lên: “Úc Trạch, là sư của ngươi đó! Tháng ngươi thèm để ý đến nào, ngươi quá đáng lắm, ngươi coi… sư, sư gì cả!”

Ngu Tùng Trạch lúc mới . Hắn thiếu niên trạc tuổi , bất đắc dĩ : “Mộ Dung sư , luyện kiếm. Huynh ở đây chậm trễ càng lâu, tối nay về càng muộn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-tieu-su-muoi-duoc-dan-phan-dien-cung-chieu/chuong-337.html.]

Làm chậm trễ khác tu luyện là sẽ thiên lôi đánh xuống, nhưng Mộ Dung Phi cảm thấy Ngu Tùng Trạch thực sự quá khổ luyện, sợi dây cung của căng quá mức. Mộ Dung Phi sợ một ngày nào đó nó sẽ đứt phựt.

“Ta quan tâm!” Mộ Dung Phi : "Hôm nay cho phép ngươi luyện kiếm nhiều nhất là một canh giờ, đó ngươi cùng ngoài dạo.”

Thấy Mộ Dung Phi vẻ nếu đồng ý thì sẽ dây dưa mãi, Ngu Tùng Trạch khẽ thở dài.

“Được .” Hắn .

Mộ Dung Phi lúc mới nở nụ , theo.

Hai họ tuổi tác xấp xỉ, Mộ Dung Phi lớn hơn Ngu Tùng Trạch một tuổi rưỡi. Chẳng do Mộ Dung Phi tiểu sư quá lâu, các sư sư tỷ bảo bọc quá kỹ nên luôn chút trẻ con, là do Ngu Tùng Trạch quen trưởng tử, mà lúc hai ở cùng , luôn cảm giác Mộ Dung Phi trẻ con hơn một chút.

Ngu Tùng Trạch luyện kiếm, Mộ Dung Phi liền một bên chờ .

Về kiếm pháp, thực thể chỉ điểm cho Ngu Tùng Trạch nhiều. Chẳng qua Ngu Tùng Trạch thông minh, chỉ một là hiểu, nên phần lớn thời gian Mộ Dung Phi đều yên lặng quan sát.

Hắn Ngu Tùng Trạch luyện kiếm, thiếu niên một chút lơ là mà thực hiện tất cả các động tác một cách hảo nhất, và lặp hàng trăm hàng ngàn . Nhìn một lúc, Mộ Dung Phi chút ngẩn ngơ.

Hắn bỗng cảm thấy cảnh tượng chút quen thuộc.

Cứ như thể cũng từng một bóng hình giống Ngu Tùng Trạch, nhưng còn gầy gò yếu ớt hơn, cũng luyện kiếm như thế .

Loading...