Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 8-3

Cập nhật lúc: 2024-10-14 12:41:32
Lượt xem: 87

“Buổi sáng lúc anh  đi, đã đến chợ nhỏ mua thức ăn trước rồi.” Chu Quang Hách đặt từng thứ đồ vật xuống, đi tới nhìn thấy Thủy Lang đã rửa tay xong, liền trực tiếp dùng nước cô vừa rửa, rửa tay bằng xà phòng: “Em nghỉ ngơi đi, anh đi nấu cơm.”

 

Thủy Lang không có biểu hiện gì ra bên ngoài, không phải cô không muốn làm mà là cô không thể nấu món gì khác ngoài mì gói và cháo.

 

Nhưng cô cũng không nhàn rỗi, uống nửa cốc nước xong, cô bắt đầu thu dọn đồ đạc vừa mua về.

 

Cô xách từng gói đồ vào phòng rồi lấy ra từng thứ một, nhìn thấy ba cô bé đứng trước cửa phòng nhìn vào, cô đem kẹo sữa Thỏ Trắng ra ngoài cửa, đặt lên trên cái bàn vuông: “Đây là kẹo cưới dành cho gia đình chúng ta.”

 

Chu Huỷ nhìn thấy kẹo sữa, trong mắt hiện lên vẻ hoài niệm: “Thật sự là rất lâu rồi không được ăn.”

 

Tam Nha nhón chân lên, háo hức nhìn kẹo thỏ trắng trên bàn: “Mẹ ơi, kẹo có ngon không? "

 

Cho tới bây giờ Tam Nha chưa từng ăn qua bánh kẹo này, Đại Nha Nhị Nha cũng chưa từng được ăn.

 

“Có ngon hay không, chẳng phải ăn vào sẽ biết sao?” Thủy Lang cầm lấy một cái kẹo, bóc lớp vỏ bên ngoài, lộ ra viên kẹo màu trắng sữa, dưới ánh mắt đầy khao khát của Tam Nha, cô bỏ vào trong miệng mình, vừa nhai vừa bước vào phòng tiếp tục thu dọn đồ đạc.

 

Tam Nha nuốt nước bọt một cái, nhìn mẹ: “Mẹ ơi, con cũng muốn ăn.”

 

Chu Huỷ ngồi an vị vào một bên  bàn chỉ vào túi kẹo: “Các con ăn đi, mợ cho các con nếm thử đó.”

 

Tam Nha chạy chậm tới, người chỉ cao ngang tầm với cái bàn vuông, đôi bàn tay nhỏ nhắn đã rửa nhưng vẫn còn đất đen ngòm, cô bé lấy một viên kẹo sữa ra, làm theo cách vừa rồi của mợ, bóc lớp giấy bọc kẹo bên ngoài ra, không nỡ nhét toàn bộ vào trong miệng, mà l.i.ế.m trước một cái, hai mắt lập tức sáng lên, "Oa"Một tiếng, không nói ra được lời nào để hình dung, chỉ có thể tiếp tục nuốt nước bọt. 

 

Bộ dạng này của cô bé đã khiến Đại Nha Nhị Nha chảy nước miếng theo.

 

Hai đứa lớn biết kẹo rất đắt tiền, mặc dù vừa rồi mợ đã nói: “Ăn rồi sẽ biết”, nhưng không phải mợ nói với chúng, có lẽ chỉ nói với Tam Nha nên bọn chúng cũng không dám động vào.

 

Tam Nha bỏ viên kẹo vào trong miệng, dùng hàm răng sữa nghiến nát, cắn nhẹ một cái đã có một dòng nước ngọt chảy ra liên tục không ngừng, còn có một mùi sữa, ăn ngon vô cùng, đôi mắt to như quả nho cong thành hình lưỡi liềm.

 

“Chị ăn đi, mẹ ăn đi.”

 

Thủy Lang vừa đi ra đã nhìn thấy ba mẹ con vây quanh nhìn cô con gái út, trong mắt chị cả tràn ngập sự vui mừng và hoài niệm, trong khi Đại Nha và Nhị Nha lại tràn ngập sự khao khát và ghen tị tột cùng.

 

“Các cháu không ăn kẹo cưới, tức là không ủng hộ mợ và cậu các cháu kết hôn phải không?”

 

Đại Nha và Nhị Nha vội vàng lắc đầu, vẻ mặt sợ hãi.

 

“Vậy các cháu còn đứng ở đó làm gì?” Thủy Lang cầm lên hai cái chậu rửa mặt: “Có ủng hộ hay không còn phải xem các cháu ăn nhiều hay ít.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-8-3.html.]

 

Đại Nha và Nhị Nha vội vàng chạy tới, mỗi người nhặt một viên kẹo, bóc ra rồi cho vào miệng, cái miệng phình to ra, đôi mắt mở to như chuông đồng.

 

Đây là cái gì vậy?

 

Sao có thể ngon như vậy”

 

Trên thế giới lại có những viên kẹo ngon như vậy sao?

 

Thủy Lang nhìn ba chú hamster nhỏ, trong mắt mang theo ý cười, lại nhìn về phía người phụ nữ bên cạnh, Chu Huỷ cũng mỉm cười, cầm một viên kẹo sữa Thỏ Trắng lên, cẩn thận chậm rãi như đọc lại ký ức, bóc lớp vỏ bọc ra, cho vào miệng nhắm mắt nếm thử, trong mắt hiện lên một tầng hơi nước.

 

Từ bếp sau vang lên giọng nói: “Chị ơi, rau xanh em mua để ở đâu vậy?”

 

Thủy Lang liếc nhìn bó rau đặt dưới gầm bàn, là bắp cải xanh non của Bạch Bang Tử, cô liền cầm lên mang ra bếp sau.

 

Người đàn ông mặc quân phục, đeo tạp dề màu trắng, đang rất bận rộn đến khí thế ngất trời.

 

Trên bàn bếp bày một bát thịt ba chỉ thái lát, hai con cá diếc, một bát sườn non chần và một phần gân hầm Tử Hỉ đã nấu xong

 

“Nhiều món như vậy sao?” Thủy Lang quên mất cảm giác khó chịu lúc sáng sớm bị người khác nhận nhầm là phụ nữ có thai, vừa nhìn thấy nhiều món thịt còn chưa ra khỏi nồi như vậy, bụng lại cảm thấy đói.

 

“Hôm nay chúng ta kết hôn, phải ăn ngon một chút.” Trên mặt Chu Quang Hách mang theo một nụ cười mà Thuỷ Lang nhìn không hiểu: “Bữa này trong nhà chúng ta ăn mừng trước, buổi tối sẽ có rất nhiều món, dọn một bàn, mời bà ngoại đến uống rượu mừng.”

 

Thủy Lang vốn không có ý kiến gì, nhưng nghe thấy “sẽ có rất nhiều món”, cô liền nói: “Em không biết nấu cơm.”

 

“Anh sẽ nấu, từ giờ anh sẽ là người nấu ăn.” Chu Quang Hách cũng không để ở trong lòng, sau đó nghĩ tới điều gì đó, quay lại hỏi: "Đồ anh nấu có ngon không?"

 

Thủy Lang nghĩ đến món cá chiên hôm qua mình được ăn, gật đầu: “Ngon, rất ngon.”

 

Chu Quang Hách nhận được sự khích lệ, làm việc càng trở nên nhanh nhẹn hơn: “Trong bếp có nhiều khói, em ra ngoài ngồi nghỉ ngơi đi.”

 

Thủy Lang trở về phòng, sau khi thu dọn đồ đạc, nhìn chăn bông trên giường được gấp lại như một miếng đậu phụ, lại chỉ có một cái chăn bông.

 

Cô mở tủ quần áo, nhìn quanh một vòng, không thấy chăn bông đâu, lập tức cau mày.

 

Người này vừa rồi mua sắm điên cuồng trong cửa hàng, sao không nghĩ đến việc mua thêm một cái chăn bông nữa?

 

Ban đêm làm sao mà ngủ đây?

Loading...