Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 34-7

Cập nhật lúc: 2024-11-14 22:42:01
Lượt xem: 25

“Mấy ngày nay cô là tâm điểm chú ý, những người này đều là lấy hết can đảm đến tìm cô.” Lưu Đức Hoa bưng một chén sứ trắng rót nước nóng đi tới: “Trước kia nếu có người có suất đề cử đi học đại học mà không muốn đi, đừng nói là đi ăn cơ, cho dù là đi vệ sinh cũng có một đống người tranh giành nhau đưa giấy vệ sinh.”

 

“Sau khi vào đại học, sẽ có cơ hội trở thành nhân viên chính thức, đây là cơ hội từ trên trời rơi xuống, ai lại muốn bỏ qua cơ hội?”

 

Lâm Hậu Bân quay lại nhìn Tiểu Khả Mai đang định pha trà cho Thủy Lang: “Nếu không đến, ngoại trừ sợ hãi, rất có thể còn vì trong văn phòng có một người nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng trước.”

 

Tiểu Khả Mai vừa mới cầm lấy bình trà hoa cúc, mặt mũi đỏ bừng, xấu hổ không dám đi đến trước Thủy Lang.

 

Thủy Lang liếc nhìn cô ấy một cái, nhưng cũng không đưa cốc qua, nhìn về phía Lưu Đức Hoa: “Có phải chỉ tiêu đại học trong tay tôi chỉ có người trong cục quản lý bất động sản mới được dùng thôi không?”

 

“Chuyện đó là đương nhiên.” Lưu Đức Hoa thổi trà nóng trong cốc: “Thế nào? Cô muốn đưa cho người ở bên ngoài sao?”

 

Lâm Hậu Bân nhìn Thủy Lang nói: "Mỗi đơn vị chỉ đề cử một người, người không thuộc đơn vị có thể sử dụng sao?”

 

“Cán bộ Thuỷ!"

 

Đột nhiên có vài người mồ hôi đầy đầu từ bên ngoài bước vào.

 

“Cán bộ Thuỷ, công việc của chúng tôi ở ngõ Bình An không thể nào tiến triển được, cần phải có cô ra tay!”

 

“Ngõ Bình An?” Thủy Lang nghi hoặc nhìn những người trong đội đăng ký: “Bọn họ không phải đều đã thành thật rồi sao?"

 

“Chỉ thành thật trước mặt cô thôi!” Tổ trưởng Từ Bang lau mồ hôi: “Chúng tôi đến đó, bọn họ vẫn không hợp tác, mặc dù không còn nằm giữa đường nữa nhưng khi chúng tôi trưng cầu ý kiến, đã có một đống người vây quanh “Ong ong ong"” gây rối, cãi lộn không ngừng, phóng viên cũng không thể làm gì được, những người này thực sự là có quá nhiều thủ đoạn! Thật đáng giận, thật sự đáng giận!”

 

Thủy Lang mở tư liệu mấy con phố ra: “Tôi còn có rất nhiều tư liệu vẫn chưa ghi nhớ, không có thời gian.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-34-7.html.]

 

“Ghi nhớ tư liệu là cách ngu ngốc nhất, cô gia nhập nhóm của chúng tôi là được mà, đi mấy chuyến là sẽ hiểu rõ ràng mọi chuyện.” Từ Bang tỏ vẻ lo lắng: “Có cô tham gia, chúng ta sẽ nhanh chóng vượt qua, giải quyết chuyện ở ngõ Bình An sớm một chút, tôi mới có thể ngủ ngon giấc.”

 

Thủy Lang cũng không ngẩng đầu lên: “Không đi, bên ông nhân số vừa đủ, đừng để tôi trở thành người xấu.”

 

Từ Bang quay đầu nhìn mặt bốn người còn lại, trên đầu càng đổ nhiều mồ hôi: “Tôi đi tìm phó cục trưởng Hứa!”

 

“Đúng là thực tế trước mắt, vì lợi ích, đến đồng nghiệp lâu năm, nói không cần là không cần.” Lâm Hậu Bân lắc đầu: “Cô không nên đi, nếu không chắc chắn sẽ đắc tội ai đó.”

 

“Phú quý đang ở ngay trước mắt, đừng nói là đồng nghiệp, người thân cũng có thể bị đuổi khỏi cục.”

 

Lưu Đức Hoa ngồi vào chỗ của mình: “Thủy Lang, cô thật sự không muốn đi sao? Ngõ Bình An là một vấn đề khó khăn, nhưng cũng chính vì là một vấn đề khó khăn nên ai có thể đăng ký thành công chắc chắn sẽ nằm trong người ưu tú nhất trong đợt bình xét hàng năm. Năm sau trong cục có cải cách lớn những người ưu tú này đều là những ứng cử viên thăng chức làm lãnh đạo nhỏ, cô không muốn làm sao?”

 

Thủy Lang cầm bút lên, nói: “Tôi cần sao?”

 

Lưu Đức Hoa: "..."

 

Lâm Hậu Bân: "..."

 

Những người khác trong văn phòng: “…”

 

Lưu Đức Hoa giơ ngón tay cái lên: “Tôi quên mất, một anh hùng, phấn đấu quên mình, một anh hùng có cống hiến trong trị an, lần bình xét thường niên năm nay, nói cô đứng thứ hai, không ai dám nhận mình là số một.”

 

“Có thể tốt hơn thì sao.” Phó cục trưởng Hứa đứng ở cửa vẫy tay với Thủy Lang: “Tới văn phòng của tôi, tôi có việc cần cô.”

 

Thủy Lang đứng dậy, Lưu Đức Hoa lại gần: “Chị Thuỷ, nhớ mang theo tiểu đệ, đừng quên, chúng ta đã là một tổ."

Loading...