Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 34-3
Cập nhật lúc: 2024-11-14 22:40:03
Lượt xem: 15
Thủy Lang được an ủi, nước mắt càng rơi dữ dội hơn: “Lãnh đạo, tôi sợ phải trở về đó, tôi không muốn bị giam giữ, cũng sợ bị huỷ bỏ tư cách quay lại thành phố, nơi đó quá lạnh, tôi có một bóng ma tâm lý đối với chỗ đó, tôi muốn ở lại Thượng Hải, tôi không muốn vĩnh viễn phải ở lại vùng hoang dã phương Bắc.”
Cô bé càng khóc càng sợ hãi thì trong mắt các nhân viên Ban thanh niên trí thức lại càng hiện lên ý cười.
“Cô đừng sợ, hôm nay chúng tôi tới đây chính là để điều tra.” Chương Cường nhận lấy túi tài liệu từ tay đồng nghiệp, lấy giấy chứng nhận bên trong ra: “Cô ký tên vào giấy chứng nhận này trước đi, bởi vì lúc đó cô xuống nông thôn không rõ nguyên nhân, có bị lừa xuống nông thôn hay không vẫn còn là nghi vấn, cho nên khả năng lần này cô chạy trốn sẽ cao hơn, chỉ cẩn xác định khi đó cô có tấm lòng đầy nhiệt huyết, hưởng ứng lời kêu gọi của đất nước lên núi xuống nông thôn nên mới về nông thôn, như vậy cô sẽ không còn bị nghi ngờ là đang chạy trốn nữa, sẽ không bị giam cầm nữa, cũng sẽ không bị trục xuất về vùng hoang dã phương Bắc, vĩnh viễn không thể trở về thành phố.
Thủy Lang cầm lấy tài liệu lên xem: “Đơn tình nguyện xin về nông thôn?”
“Đồng chí Thủy Lang nhất định là một người có tấm lòng nhiệt huyết. Hai ngày trước cô còn lên mặt báo, phấn đấu quên mình vì nhân dân, là một phần tử tiên tiến.”
“Đồng chí Thủy Lang vốn xuất thân là nhà tư bản, nhưng lại là một trong những thanh niên tốt đầu tiên đăng ký lên núi xuống nông thôn. Làm sao có thể là không tự nguyện được?”
Hai người nhân viên, một người nịnh nọt, một người nhắc nhở Thủy Lang về thành phần xuất thân của mình, tấn công từ hai phía, vừa dỗ dành vừa đe dọa, không để người ta có đường sống sót.
Đừng nói thành phần không tốt, dù thành phần tốt, cũng phải đi xuống bậc thang này.
Trong mắt Thủy Lang lộ ra vẻ bối rối: “Lúc đó tôi xuống nông thôn chính là tự nguyện, tại sao còn phải ký đơn tình nguyện? Đợi đã, vừa rồi ý của các anh là chỉ cần tôi ký đơn tình nguyện này thì có thể tiếp tục ở lại trong thành phố phải không? Sẽ không bị giam giữ, sẽ không bị huỷ bỏ tư cách vĩnh viễn?”
Chương Cường gật đầu: “Đúng, đúng là như vậy.”
Thủy Lang càng bối rối hơn: “Vậy nếu tôi không ký, tôi sẽ bị đưa về phòng biệt giam, hủy bỏ vĩnh cửu trở về thành phố sao?”
Chương Cường không nói gì, thấy con vịt sắp tới tay, hai nhân viên phía sau vội vàng nói: “Đúng là như vậy, cô ký xong sẽ không xảy ra chuyện gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-34-3.html.]
Thủy Lang nhìn lãnh đạo: “Thật sao?”
Nhìn thấy ánh mắt vui mừng của cô bé, còn có biểu cảm hưng phấn bên trong, Chương Cường chậm rãi gật đầu, lặp lại một lần nữa: “Đúng vậy, nếu không ký, cô sẽ bị giam giữ, bị huỷ bỏ tư cách trở về thành phố, một khi ký xong, cô sẽ không còn bị nghi ngờ nữa.”
“Vậy thì tôi...”
Nhân viên Ban thanh niên trí thức đang định thở phào nhẹ nhõm, Thủy Lang đột nhiên dừng lại, hơi thở bọn họ cũng nghẹn lại theo.
Thủy Lang nhìn vẻ mặt căng thẳng rõ ràng của mấy người đó, đột nhiên cười một tiếng.
Các nhân viên của Ban thanh niên trí thức vô thức cười theo cô, nín thở chờ đợi cô nói ra chữ “ký” tiếp theo.
Thủy Lang cầm lấy tờ đơn lên nói: “Vậy thì tôi đi lấy bút.”
Âm thanh thở ra không đều đặn nặng nề vang lên.
Chương Cường lấy ra từ trong túi áo một cây bút, mở nắp đưa cho Thủy Lang: “Cô dùng cái này đi.”
Thủy Lang cầm lấy bút, nhìn một chút: “Cái bút này của anh nhìn đẹp đấy, đắt tiền phải không? Hiệu gì vậy?”
Chương Cường hít sâu một hơi, kiên nhẫn nói: “Không đắt, rất rẻ, mực đều hút rất tốt, cô nhanh ký tên đi.”
Thủy Lang mở lòng bàn tay, dùng bút máy tùy tiện viết một chữ Chu, đưa lên mũi ngửi ngửi: “Anh dùng loại mực gì? Cũng rất đắt tiền phải không? Mùi cũng không tệ, là nhãn hiệu gì?”
Các nhân viên của Ban thanh niên trí thức, thái dương đã nổi gân xanh, răng gần như muốn nghiến gãy.