Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 32-4
Cập nhật lúc: 2024-11-10 22:26:36
Lượt xem: 35
Thủy Lang đang ngồi trong căng tin của đồn công an, ăn như gió cuốn.
Xương sườn mới được chiên giòn, cắn nhẹ một cái là một miệng thịt lớn, đây không phải là sườn nhỏ chua ngọt mà là xương sườn to, được cắt thành từng miếng một, lấy sóng đao đập cho nhừ, tẩm trứng và bột mì vào ướp, sau đó cho vào chiên ngập dầu trong nồi, xốp giòn thơm nức, ăn kèm với bánh gạo, đó chính là món bánh gạo sườn heo mà tất cả người ở Thượng Hải đều phát cuồng.
“Ngon quá.”
“Ăn chậm một chút.”
“Em mệt c.h.ế.t mất, hơn nửa ngày nay làm nhiều việc như vậy, bụng đã sớm đói meo rồi.” Thủy Lang thích nhất chính là sau khi làm việc vất vả được lấp đầy bụng bằng đồ ăn ngon, xoa dịu tinh thần: “Không ngờ căn tin của các anh có thể làm được những món này.”
“Trong căng tin chúng ta cái gì cũng có, tay nghề của đầu bếp vô cùng tốt!” Lý Hoa cầm một chai chai nước ngọt đặt trước mặt Thủy Lang: “Chị dâu, uống cái này đi cho đỡ ngán.”
Phía trên bình nước ngọt có cắm ống tre, thời đại này, chỉ có thể nhìn thấy ống hút ở các nhà hàng phương Tây, khi người dân bình thường uống nước giải khát, hoặc là uống bằng miệng hoặc dùng ống tre.
Thủy Lang cảm thấy rất thú vị, cầm ống tre lên hút một hơi, thật sự rất ngon, trong nước ngọt có mùi lúa mì thoang thoảng: “Oa, thoải mái quá!”
Chu Quang Hách mỉm cười nhìn cô: “Em có muốn uống thêm một chai nữa không?”
“Vậy lấy thêm một chai nữa!” Thủy Lang cuốn bánh gạo lại nhét vào miệng, thưởng thức hương vị thơm ngon của cơm, còn chưa ăn xong đã gắp thêm một miếng thịt kho tàu nhét vào trong miệng.
Trước kia lúc mệt mỏi nhất, món cô thích ăn nhất là thịt bò, mỗi lần ăn xong sức lực lại quay trở lại.
Nhưng ở thời đại này, thịt lợn đã quý giá như vậy, làm sao có thể ăn được thịt bò, dù có thì cũng đã hầm mềm, không phải là thịt bò bít tết mà cô thích ăn.
Nghĩ đến đây, Thủy Lang đột nhiên nhớ tới, trong tay mình còn có mấy phiếu ăn ở tiệm cơm Tây, lấy được từ chỗ Thân Tú Vân trao cho, lập tức hưng phấn nhìn Chu Quang Hách đang ngồi bên cạnh: “Hôm nào chúng ta đi ăn cơm Tây đi, em còn mấy phiếu ăn chưa dùng tới.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-32-4.html.]
“Cơm Tây?” Lý Hoa “Oa” một tiếng: “Chị dâu, chị thật là lãng mạn, có thể hẹn hò ở một nhà hàng phương Tây."
Tay bưng đĩa của Chu Quang Hách run lên, chậm rãi đặt trước mặt Thủy Lang: “Khi nào có ngày nghỉ, anh sẽ đến đó xếp hàng trước.”
Thủy Lang gắp miếng sườn thổi cho bớt nóng: “Nghe nói phải xếp hàng dài lắm, đến lúc đó em đi chung với anh, dân theo mấy người chị cả và bà nội đi cùng, em có đủ tiền.”
Lý Hoa úp sấp xuống trước mặt Thủy Lang: “Chị dâu, chị dâu, chị cũng đưa em đi cùng với.”
Thủy Lang lắc đầu: “Chỉ đủ cho gia đình chúng tôi, không có phần anh.”
Lý Hoa thất vọng thở dài, khóe miệng Chu Quang Hch hơi nhếch lên, cầm đũa gắp một miếng cơm lớn.
Buổi chiều, cục quản lý bất động sản phối hợp với công an hoàn tất hồ sơ ngõ Bình An, lúc lúc Thủy Lang đang chuẩn bị rời đi thì bị sở trưởng gọi lên văn phòng.
“Đồng chí Thủy Lang, trong sở đã phát lương rồi.”
Sở trưởng Lam đẩy một phong bì tới nói: “Trước đó chúng tôi đã quyết định, người nào đổi phiếu với cô sẽ trả một tháng tiền lương. Tổng cộng có hai mươi mốt người, số tiền này là hơn 670 tệ. Ngoài ra, trong sở có một số phiếu hàng tương đối hiếm, tôi đã để một phiếu xe đạp vào đây, vẫn phải nói lời cảm ơn một lần nữa, may mắn có cô đưa phiếu xăng tới, đã giúp đơn vị vượt qua khó khăn, hiệu suất công việc được cải thiện rất nhiều.”
“Tôi còn tưởng ông tìm tôi có chuyện gì, vậy tôi xin nhận.”
“Cô nhận lấy đi, đương nhiên phải nhận, nhất định phải nhận!”
Thủy Lang cầm lấy một cấp phong bì dày cộp nhét vào túi: “Sở trưởng Lam, chuyện này coi như xong rồi, sau này các người không cần để ở trong lòng nữa. Các ông âm thầm đóng góp cho trị an ở thành phố Thượng Hải cả ngày lẫn đêm. Tôi cũng là người dân thành phố Thượng Hải, giúp đỡ một chút trong khả năng của mình, không có gì đâu.”
Vẻ mặt sở trưởng Lam tràn đầy vẻ tán thưởng: “Chính là nhờ ý thức phi thường của cô mà sáng nay cô mới có thể đứng ra, lập nên sự tích anh hùng.”
Thủy Lang dừng lại một chút, cười nói: “Chuyện đó có gì đâu.”