Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 31-9
Cập nhật lúc: 2024-11-09 19:56:07
Lượt xem: 56
Lão phu nhân đã tỉnh táo trở lại, nắm lấy tay con trai lớn: “Mẹ đi cùng con!”
“Con cũng đi!” Ô Lâm Lâm muốn tận mắt nhìn thấy Thủy Lang phải chịu đả kích, cũng tận mắt nhìn thấy đăng ký thành công.
Vì phần tài sản này mà cuộc sống của Ô Lâm Lâm đã thay đổi rất nhiều, không thể gọi bồ ruột là bố được nữa, phải gọi người khác là bố.
Mẹ ruột hy sinh phải ngồi tù.
Em trai ruột cũng bị nhốt trong nhà tù.
Trâu Khải hoàn toàn không để ý tới cô ta.
Hiện tại, chỉ khi có được một căn nhà và một khoản tiền lớn, mới có thể xoa dịu cơn giận của Trâu gia, cứu vãn cuộc hôn nhân của cô ta và Trâu Khải.
Chỉ có như vậy, mới có thể dùng tới các mối quan hệ, cứu mẹ cô ta ra, để cô ta khỏi phải bị cưỡng chế xuống nông thôn.
Nếu như không có tiền thì tất cả coi như xong!
Cũng may, không có khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Dù Thủy Lang có dùng thủ đoạn gì, thì cũng không thể ngăn được bố mình, một nửa số tài sản này, bọn họ đã nắm chắc trong tay.
“Đại ca!”
Thân Tú Vân bị công an đưa đến phòng thẩm vấn, vừa nhìn thấy Ô Thiện Bình, lập tức rưng rưng nước mắt hét lên: “Tôi và Nguyên Điệp đều đang đợi ông.”
Ô Thiện Bình ánh mắt đau lòng nhìn người phụ nữ đã hy sinh vì mình, mạnh mẽ gật đầu một cái.
Hai người rất hiểu ý nhàu, Thân Tú Vân cũng hiểu ý của chồng mình, đây chính là đang nói cho bà ta biết, ông ta sẽ không từ bỏ bà, tuyệt đối sẽ không để sự hy sinh của bà ta trở nên vô ích, sau khi lấy được tài sản, sẽ đưa bà ta ra ngoài, sống những ngày tháng tốt đẹp!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-31-9.html.]
Thủy Lang cười khẽ một tiếng: “Có phải các người đã quên một chuyện rồi không?”
Ô Thiện Bình thu hồi tầm mắt, nhìn vẻ tự tin trên mặt con gái, cau mày nói: “Con lại muốn giở trò gì nữa?”
“Lúc đó các người bảo tôi xé di chúc.” Thủy Lang nhìn Thân Tú Vân đang giữ lấy cửa phòng thẩm vấn không chịu đi vào: “Ông quên chuyện này rồi sao?”
Ô Thiện Bình đương nhiên là không quên, nhưng lúc đó không biết chính sách, ngoại trừ là đế phòng chu đáo, để cho an toàn, cũng là sợ có một ngày nào đó Thủy Lang sẽ từ vùng hoang dã phương Bắc trở về tranh giành tài sản trong tay mình.
Hiện tại người cũng đã trở về, đứng ở chỗ này, ông ta cũng đã chuẩn bị tinh thần chỉ lấy một nửa, di chúc hay không di chúc, cũng không có tác dụng gì nhiều.
“Tài sản là nhà nước trả lại cho những người thừa kế còn sống của chủ nhà, sẽ không được trả lại cho chủ hộ đã chết, chính sách chỉ công nhận người còn sống. Cho nên, dù mẹ con có để lại di chúc cũng không được tính, bố là chồng bà ấy, là người thừa kế hàng thứ nhất, có tư cách đi đăng ký.”
Nhìn thấy nụ cười của Thủy Lang hơi nhạt đi.
Ô Lâm Lâm xung sướng cười phá lên: “Không ngờ sao? Ha ha ha, dù cô có tính toán đến đâu cũng không ngờ tới chính sách sẽ như thế này! Lần này dù cô có giở chiêu trò gì thì cũng vô dụng!”
Thân Tú Vân đứng ở cửa phòng thẩm vấn cũng thở phào nhẹ nhõm, bà ta còn tưởng rằng lại có chuyện gì đó bị bỏ qua, nhưng hóa ra lại là di chúc năm đó để Thủy Lang xé bỏ vì bảo đảm chu toàn, trước đó rất lâu, chồng bà ta cũng đã nhiều lần xác nhận chính sách, quốc gia sẽ không công nhận di chúc, chỉ công nhận người thừa kế hợp pháp, trong lòng lại một lần nữa nhen nhóm hy vọng, những đau khổ mấy ngày nay rốt cuộc cũng không uổng phí!
Trên mặt lão phu nhân cũng tràn đầy ý cười, có tiền thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn, những người công an này chỉ là đang kiếm tiền mà thôi, đến lúc đó nhất định sẽ gấp rút đưa cháu trai về nhà.
Ô Thiện Thành cau mày, thở dài, khuyên nhue Thủy Lang: “Cháu cũng đừng quá để ý, cháu vẫn có thể lấy được một nửa những gì mẹ cháu để lại.”
Chu Quang Hách cau mày, lo lắng nhìn Thủy Lang.
Ô Thiện Bình nhìn thấy Thủy Lang không nói gì, biết cô không có biện pháp gì, lập tức cảm giác hô hấp của mình trở nên dễ dàng hơn, vẻ kiêu ngạo vốn ẩn giấu bấy lâu nay lại hiện lên trên mặt: “Đi, bây giờ chúng ta đi đăng ký thôi.”
“Người lập di chúc: Thuỷ Tòng Khiên, nay tôi tuổi tác đã cao, đặc biệt lập di chúc như sau: Tài sản trong di chúc này bao gồm căn nhà gỗ nằm ở số 2 đường Phục Nam, có diện tích xây dựng là 1125,25 mét vuông, cửa hàng ba tầng nằm ở giao lộ giữa đường Phục Mậu và đường Hoài Hải, với tổng diện tích 1.274 mét vuông, những ngôi nhà trên và cổ phần tôi nắm giữ tại nhà máy gỗ Hưng Mộc, nhà máy len Thịnh Lộc, công ty t.h.u.ố.c lá Đại Thư, nhà máy gạo Vĩnh Thành, nhà máy Vật tư Y tế Vĩnh Gia và Nhà máy in ấn Mậu Hoa.”
Khóe miệng Thủy Lang vẫn cong lên, nhìn vào ánh mắt kinh hãi của Ô Thiện Bình, tiếp tục chậm rãi đọc từng chữ một: “Tất cả sẽ được, cháu ngoại gái của tôi, là Thủy Lang, thừa kế.”