Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 31-2
Cập nhật lúc: 2024-11-09 19:51:58
Lượt xem: 50
Một tiếng bạt tai vang lên, một lần nữa khiến bầu không khí hoảng loạn tới cực điểm đột ngột im bặt.
Tiếng gào khóc của đám đông đột nhiên bị cắt đứt, nước mắt vẫn còn chảy dài trên khuôn mặt, miệng há hốc, nhìn tới sững sờ.
Những người ở tầng trên hưng phấn muốn nhảy xuống sông vẫn giơ cao cánh tay phấn khích, vẻ phấn khích trên mặt cũng đông cứng, chỉ là ánh mắt đã trở nên đờ đẫn giống như đám đông tại hiện trường.
Các cán bộ, công an vô thức nín thở, vẻ mặt kinh ngạc.
Ánh mắt của tất cả bọn họ đều tập trung vào Thủy Lang vừa giáng một bạt tai, người cầm xăng vừa bị tát, toàn thân giống như bị sét đánh, từ đầu đến chân đều cứng ngắc .
Một quảng trường ngoài trời rộng lớn như vậy, không hề có một chút thanh âm nào.
Ngay cả những con bồ câu trắng trên mái nhà và những con chim sẻ trên cây cũng đều đứng yên, không phát ra âm thanh nào.
“Xin lỗi, vừa rồi lúc tôi đang cố gắng thực hiện yêu cầu của anh, đã dùng quá nhiều sức, mang theo một cơn gió thổi tắt que diêm của anh rồi."
Ánh mắt Thủy Lang vô cùng bình tĩnh, giật lấy hộp diêm trong tay người cầm xăng, mở hộp ra, tùy ý cầm lấy mấy que, cọ xát vào lớp vỏ đỏ bên cạnh, “soạt” một tiếng, trong nháy mắt châm lửa đưa tới: “Châm nhiều gấp mấy lần anh, có đủ không?”
Ngọn lửa bốc cháy được cầm ngay phía trên bình xăng, khoảng cách ở giữa không đến vài centimet, chỉ cần tia lửa rơi nhẹ xuống là bình xăng có thể bốc cháy ngay lập tức.
Chu Quang Hách đột nhiên dừng lại, tim đập loạn xạ.
Những người phụ nữ có mặt tại hiện trường sợ hãi đến mức hai mắt biến thành màu đen, choáng váng đến không dám cử động.
Cán bộ, công an, người già, trẻ em nằm dưới đất và người ở tầng hai muốn nhảy xuống sông, từng thớ thịt trên người đều căng cứng đến mức co giật.
Người phóng viên coi tin tức như mạng sống trốn vào góc tường, tay cầm máy ảnh run rẩy dữ dội nhưng không dám nhấn nút chụp nữa, sợ tiếng bấm máy sẽ khiến ngọn lửa bùng cháy, hiện trường sẽ lập tức rơi vào cảnh biển lửa núi xác.
Da đầu của người cầm xăng giống như sắp nổ tung, lông tóc dựng đứng, thùng xăng lắc lư không kiểm soát, hai chân lập tức như nhũn ra,, đầu gối không tự chủ được mà uốn cong.
“Sắp tắt rồi.” Thủy Lang đưa que diêm về phía trước, ngọn lửa cháy đỏ rực, nuốt chửng phần gỗ rất nhanh.
Thấy que diêm cháy tới cong đen, lung lay sắp đổ, người đàn ông cầm xăng lập tức ôm thùng xăng, hai chân run rẩy lùi lại phía sau, giận dữ hét lên một tiếng: “Đừng đến đây!!!”
Đến lượt người già và trẻ em trên mặt đất cũng hét lên kinh hoảng đến cực điểm, khi những người trên mái nhà kịp phản ứng, tất cả đều giống như bị nghẹn họng, sắc mặt sợ hãi, không nhúc nhích.
“Là không đủ, hay là quá nhiều?” Thủy Lang giơ que diêm ném về phía trước.
“A a a a a a a a a!!!!!”
Người nhát gan có mặt tại hiện trường nhìn thấy một ngọn lửa bị ném xuống, không thể chống đỡ nổi, cơ thể đã sắp ngất đi, tầm nhìn tối sầm, ngã gục xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-31-2.html.]
Người to gan, bình tĩnh, tất cả trái tim và linh hồn đều bị dọa sợ đến nhảy dựng lên, mồ hôi rơi như mưa rào, hoàn toàn quên cả hô hấp.
Người đàn ông ôm xăng ngã xuống đất, hét lên, nhìn thấy ngọn lửa rơi vào người, hai chân đạp, hai tay vung loạn xạ, đất dưới m.ô.n.g đã ướt đẫm một mảng, trực tiếp bị dọa sợ đến bài tiết không kiểm soát.
Ánh mắt nhìn Thủy Lang không còn vẻ đắc ý, hưng phấn như lúc trước nữa mà tràn ngập sợ hãi, nỗi sợ hãi gấp trăm lần so với nhìn thấy ma, tất cả chân tay có thể cử động được đều dùng hết sức lực để di chuyển, tránh xa cô.
“Xoẹt, xoẹt, xoẹt.”
Âm thanh đánh diêm liên tục vang lên.
Thủy Lang đi lên trước, dưới tiếng thét chói tai mất lý trí của người ông xăng, cô cầm lấy thùng xăng trên người anh ta, đi về phía người già và đứa trẻ vẫn đang ngồi dưới đất ở phía sau.
Khoảnh khắc cô di chuyển, bọn trẻ sợ hãi đến mức há miệng khóc lớn, trong khi những người già vẫn nằm dưới đất.
Mặc dù trong lòng rất sợ nhưng lại chắc chắn không ai dám động đến bọn họ, ngay cả những cán bộ lớn nhất, khi đối xử với những người già như bọn họ cũng phải cẩn thận, sợ va chạm, xảy ra chuyện nguy hiểm.
Huống chi là một cô bé!
Bọn họ cũng không phải là Lý Đại Đầu, bị cô bé dọa một cái đã bỏ chạy, thậm chí còn tè ra quần!
Dù có cô bé này có to gan đến đâu cũng không dám làm gì bọn họ!
“Soạt!”
Một thùng xăng bị đổ xuống đất.
Đôi mắt của những người lớn tuổi đột nhiên trừng to, kinh ngạc nhìn Thủy Lang, sốc đến quên cả cử động.
Tất cả mọi người ở hiện trưởng đều bị hành động của Thủy Lang làm cho sợ hãi, hoàn toàn quên mất phản ứng.
“Cô muốn làm gì?”
“Ngươi dám đông... động... động thủ với chúng tôi?”
“Cô không dám đâu, động vào một cái, tôi sẽ đến nằm trong nhà cô, cả đời này đều ở trong nhà cô!”
“A! Xăng chảy tới rồi!”
“Cô ấy cầm diêm!”
“Xoẹt.”
Một que diêm lại được thắp lên, ông lão vừa rồi vẫn còn mạnh miệng trong nháy mắt sợ đến dựng tóc gáy, muốn mở miệng uy hiếp, lại phát hiện Thủy Lang căn bản không cho bọn họ cơ hội, trực tiếp ném cây diêm lên mặt đất.