Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 30-9
Cập nhật lúc: 2024-11-08 22:33:04
Lượt xem: 43
“Trong cục vô cùng ủng hộ vấn đề này, chỉ cần là nhân viên chính thức, ba người thành một nhóm, một người xét duyệt, một người trưng cầu ý kiến, một người đăng ký, nhiều hơn cũng được, tóm lại là không thể ít hơn ba người.” Lưu Đức Hoa ngồi bên cạnh giới thiệu: “Sau khi thành lập nhóm xong thì báo cáo cho cục, rất nhanh là có thể được bố trí ra đường để đăng ký ngay trong ngày.”
Thủy Lang tò mò nhìn anh ât: “Những người khác đều đi hết rồi, sao anh và người vừa rồi còn chưa đi?"
“Muốn đi cũng phải xem vị trí, không phải ai cũng có quyền tham gia.” Lưu Đức Hoa ngoẹo cổ: “Trước đây chúng tôi bận xử lý với cục Xây dựng, hôm trước vừa mới trở về.”
“Không xong rồi!”
Bên này còn đang trò chuyện, đột nhiên có một nhóm người từ bên ngoài lao vào: “Phó cục trưởng Khâu! Rất đông người trong ngõ Bình An đã phong tỏa mặt trước sông Tô Châu, ngăn cản người của tổ đăng ký tiến vào, bên kia còn có phóng viên, tất cả người của chúng ta đều không thể động vào được!”
Tất cả người trong văn phòng đều chen chúc ra cửa nhìn phó cục trưởng Khâu dần người của ông ta bước ra khỏi văn phòng đăng ký tầng một: “Chuyện thế nào? Không phải việc đăng ký ở ngõ Bình An đã bị đình chỉ rồi sao? Bọn họ còn gây rắc rối gì nữa?”
“Bây giờ bọn họ không cho chúng ta đi vào, còn làm ầm ĩ không cho đội đăng ký đi vào các ngõ khác. Bọn họ đều chặn ở trên đường, ông nhanh gọi điện thoại báo cho đồn công an đi!”
Lưu Đức Hoa ngo ngoe muốn động: “Chúng ta đi xem một chút đi?”
Thủy Lang nhướng mày: “Không tham gia đội đăng ký cũng có thể đi xem được sao?”
“Chỉ đi đến tổ đăng ký ở ngõ Bình An thôi. Nếu có người hỏi thì cứ nói là hai chúng ta…” Lưu Đức Hoa nhìn người xung quanh một chút: “Phải cần ba người mới được, nếu như có người hỏi thì cứ nói chúng ta là đội đăng ký ở ngõ Bình An, dù sao cô ngồi đợi trong sở cũng phải đọc tài liệu, đi ra ngoài chuyến này sẽ giúp cô bớt khổ sở ghi nhớ tài liệu trong vài ngày, cầu phú quý trong nguy hiểm, có đi không?”
Thủy Lang nghĩ tới lời hàng xóm nói tối hôm qua, đang định lắc đầu thì phó cục trưởng Khâu từ dưới lầu đã gọi lớn:
“Trên lầu còn có nhóm đăng ký nào không?”
“Có, ở đây!”
Liễu Đức Hoa giơ tay: “Chúng tôi có ba người!”
“Mau xuống đây, đi giúp đỡ một tay!”
“Đi thôi.” Lưu Đức Hoa quay lại lấy túi cho Thủy Lang, nhìn thấy Lâm Hậu Bân đi vào: “Chúng ta cùng đi được không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-30-9.html.]
Vừa rồi Lâm Hậu Bân đã nghe được động tính, hai mắt sáng lên: “Đi…”
“Tính cả cô ấy vào.” Thủy Lang chỉ vào Tiểu Khả Mai bên cạnh, Tiểu Khả Mai sửng sốt, “Không được, tôi là nhân viên tạm thời.”
“Chỉ là gộp cho đủ nhóm thôi, chúng ta cũng không làm thật.” Thủy Lang không để ý đến sắc mặt khó coi của Lâm Hậu Bân: “Không phải cô cũng là nhân viên trao đổi nhà ở sao? Vừa vạn có thể đi.”
“Đi thôi, đi thôi.” Lưu Đức Hoa lại nghe thấy một tiếng gọi khác từ dưới lầu: “Dù sao chúng ta cũng không làm thật, chỉ đi qua tham gia náo nhiệt thôi.”
Tiểu Khả Mai nghe thấy các nhân viên chính thức đều nói như vậy, cô ấy đỏ mặt hưng phấn, cầm vở và bút chì lên, đi theo Thủy Lang xuống dưới lầu.
Lâm Hậu Bân hừ lạnh một tiếng, cầm lấy cuốn sổ của mình cũng đi theo.
...
“Hôm nay ai muốn đi qua thì bước qua xác tôi trước!”
“Ai dám động vào tôi, tôi lập tức nhảy xuống!”
“Ai dám tiến lên một bước, tô sẽ châm lửa bình xăng này!”
Thủy Lang vừa đi theo mọi người tới hiện trường đã nghe được những tiếng gào tê tâm liệt phế
Một đầu con sông Tô Châu ngăn cách ngõ Bình An với các con hẻm khác, ngõ Bình An nằm vị trí giao giới giữa khu Phục Mậu và khu Bằng Bắc, mặc dù gọi là ngõ nhưng lại hoàn toàn khác với ngõ Ngô Đồng và các ngõ gần đó, thậm chí có thể nói là một trời một vực.
Những ngôi nhà ở ngõ Ngô Đồng đều giống hệt nhau về hình dáng bên ngoài, màu gạch, cửa trước cửa sau, mỗi con đường và cách bài trí bên trong.
Ở ngõ Bình An thì hoàn toàn ngược lại.
Một nửa số ngôi nhà ở đây là những căn nhà gỗ hai tầng dựng bằng ống tre, có cửa sổ bằng gỗ sơn đỏ, hai bên phủ bùn vàng, mỗi tòa nhà cao ngang một ngôi nhà ngói ở quê, thậm chí còn tệ hơn cả một ngôi nhà ngói, nhìn như đã xây dựng được ba mươi năm, phía trước khu vực này là những ngôi nhà tranh nguyên bản ở khu ổ chuột.
Bây giờ nhìn từ xa đã thấy, ngoại trừ những bức tường xây bằng gạch ngói, mái nhàcó thể là bình thường mưa dột, lại đắp cỏ tranh lên.