Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 30-1

Cập nhật lúc: 2024-11-08 22:29:14
Lượt xem: 44

Phản ứng của mọi người khơi dậy sự tò mò của Thủy Lang: "Ở trong ngõ Bình An xảy ra chuyện gì vậy?”

 

“Tình hình trước mắt vô cùng phức tạp, anh cũng đang trong giai đoạn điều tra.” Chu Quang Hách trả lời cô: “Trong sở gần đây có bắt giữ mấy người, đều sống trong ngõ Bình An.”

 

“Ý anh là ngư long hỗn tạp?” Thủy Lang nghe tai này ra tai kia, không để ở trong lòng: “Tổ đăng ký đều là nhân viên kỳ cựu trong cục, tôi là nhân viên mới, lại là mới từ vùng hoang dã phương Bắc trở về, bọn họ sẽ không để cho tôi đi đâu. Mọi người yên tâm đi.”

 

Nghe vậy, hàng xóm thở phào nhẹ nhõm, cho rằng thật may mắn, còn liên tục nhắc nhở các bé gái có mặt ở đó tuyệt đối không được chạy về phía đoạn đường đó.

 

Bữa tiệc xiên chiên khiến người trong ngõ phải nán lại trước nhà Chu đến tận nửa đêm, từng đợt người bưng bát cơm chạy tới.

 

Cánh cổng vốn có người còn không nhìn rõ, trong vòng một đêm gần như tất cả già trẻ lớn bé trong ngõ Ngô Đồng đều có thể nhận ra.

 

Ăn xong, mọi người cũng không phải vỗ m.ô.n.g rời đi, cùng nhau giúp đỡ dọn dẹp xoong chảo, đũa, bàn rồi để ở bếp sau nhà Chu gia, thậm chí còn quét dọn sân vườn trước rồi mới vỗ cái bụn đã được ăn no vui vẻ về nhà đi ngủ.

 

Bồn tắm đã được Chu Quang Hách lau chùi hai lần bằng chất khử trùng từ trong ra ngoài, sau đó tráng lại bằng nước sạch, lại đun sôi hai nồi hấp lớn bằng thép, đổ nước nóng vào, hoà với nước lạnh, nhiệt độ nóng vừa phải, anh gọi Thuỷ Lang vào.

 

“Em ngâm mình cho đỡ mệt.”

 

Nhìn bồn tắm trắng tinh, bên ngoài có vài cánh hoa hồng vừa mới nở vào mùa xuân, hộp xà phòng và dầu gội đặt ở một bên, trên mặt đất còn có hai bình thuỷ nước nóng, hơi nóng lập tức giống như bốc vào lòng, trong lòng toàn thân ấm áp dễ chịu: “Cám ơn.”

 

Chu Quang Hách hơi khép cánh tay lại, xách thùng nước lạnh: “Không cần phải nói lời này, em tắm rửa trước đi.”

 

Nhìn bóng lưng anh biến mất trong hành lang, sau khi vào phòng bếp lại tiếp tục bận rộn, Thủy Lang mấp máy môi, đi vào phòng tắm, đóng cửa lại.

 

Dòng nước nóng ấm áp bao trùm cơ thể mệt mỏi, Thủy Lang tựa đầu vào bồn tắm, khép hờ mắt hưởng thụ, dần dần thả lỏng tinh thần.

 

Khi mở mắt ra lần nữa, ánh mắt nhìn về phía cái móc trên bồn rửa, ở đó treo một cái khăn mặt sọc xanh trắng, có cảm giác cũ kỹ, nhìn qua có vẻ rẻ tiền mà đã được sử dụng rất lâu, màu xanh bão hòa không còn sáng nữa nhưng màu trắng lại rất sạch sẽ, không có dấu hiệu ố vàng hay xám xịt.

 

Có thể thấy tính cách tiết kiệm và sạch sẽ của chủ nhân qua cái khăn mặt này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-30-1.html.]

 

Lại nhìn cái d.a.o cạo trên cái kẹp dưới cái khăn mặt, không phải là kiểu dáng mới ở cửa hàng mà là loại d.a.o chỉ những kỹ thuật viên có kinh nghiệm hàng chục năm làm việc trong tiệm cắt tóc mới dám sử dụng. Nó vô cùng sắc bén, không cẩn thận có thể cắt vào mặt, không ai dám dùng ở nhà, anh lại dám.

 

Thủy Lang nhếch khoé môi, nhiều chi tiết như vậy vẫn luôn ở ngay trước mắt cô, nhưng dường như bây giờ cô mới nhìn thấy.

 

Cửa phòng tắm đã đóng lại bốn mươi phút, mười phút trước, bên trong từng truyền đến tiếng nước, không phải do cơ thể cử động mà là tiếng nước b.ắ.n tung tóe khi có người đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm. .

 

Nhưng lại không thấy người trong đó bước ra.

 

Chu Quang Hách nhớ lại cảnh bốn mươi phút trước, hai người đứng ở cửa.

 

Anh bước vào phòng, đi tới trước tủ quần áo, khi nhìn đến một ổ khóa, anh dừng lại, đứng hồi lâu rồi gõ vào cánh cửa đối diện.

 

Tối nay được ăn món xiên chiên, giày vò quá lâu, ba bé gái ăn đến bụng nhô lê cao, đã nằm dài trên giường ngáy o o.

 

Chu Huỷ nghe thấy tiếng gõ cửa: “Thủy Lang à? Đợi chút, chị đi qua mở cửa.”

 

Chu Quang Hách nghe được chị cả muốn tới mở cửa, biết các bé gái đều đã ngủ hết, suy nghĩ một chút, chậm rãi đi tới: “Không cần, em không có việc gì đâu, mẹ con chị đi ngủ đi.”

 

“Cộc cộc.”

 

Chu Quang Hách ôm áo sơ mi trắng đứng ở cửa: “Anh cầm quần áo tới đây.”

 

Tiếng nước b.ắ.n tung tóe lại từ bên trong truyền đến, cánh cửa chậm rãi mở ra, một vệt sáng từ bên trong lọt ra ngoài, cổ tay gầy gò trắng nõn lấm tấm những giọt nước, giống như ngó sen mỏng manh vừa mới mọc ở phía dưới ao sông vào tháng ba, tháng tư rải rác khắp nơi, những ngón tay ngâm nước nóng đỏ bừng, tựa như đầu hoa sen mới lộ ra các góc nhọn.

 

Chu Quang Hách giơ cánh tay cứng ngắc lên đưa cái áo sơ mi trắng ra, khe sáng lại bị bóng tối nuốt chửng.

 

Những hành lang chật hẹp và bóng tối tĩnh lặng kích thích những suy nghĩ xấu xa bị kiềm chế sâu nhất trong lòng con người.

 

Mồ hôi đổ như mưa.

Loading...