Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 3-1
Cập nhật lúc: 2024-10-14 12:27:53
Lượt xem: 140
Chương 3
Mấy chữ đơn giản này lập tức khiến vẻ đắc ý trong mắt Chu Phục Hưng và Kim Xảo Chi trở nên cứng đờ, cũng khiến vợ chồng Lưu Khúc đang cười khẩy cứng đờ, ánh mắt mọi người đều chuyển hướng đổ dồn về phía Thủy Lang vừa lên tiếng.
“Cô là ai?” Chu Phục Hưng cau mày, nhìn chằm chằm Thủy Lang không có chút thiện cảm.
Thủy Lang ôm gói đồ bước vào cửa chính: “Tôi là người đồng ý gả cho em trai anh, chúng ta chia nhà đi.”
Ánh mắt Chu Quang Hách đầy vẻ bất ngờ nhìn Thủy Lang, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc khó tả, sau đó lại tràn đầy ý cười: “Đây là vị hôn thê của em.”
Sắc mặt Chu Phục Hưng tái nhợt: “Em có hôn thê khi nào? Anh không đồng ý!”
“Vì sao phải cần anh đồng ý?” Thủy Lang nghi hoặc hỏi: “Hiện tại hôn nhân tự do, chẳng lẽ anh còn muốn lấy thân phận gia trưởng để quyết định sao?”
Khuôn mặt Kim Xảo Chi cũng biến sắc: “Đương nhiên là không phải!”
Mặc dù thời cuộc thay đổi, nhưng không ai dám gánh vác những chức danh nhạy cảm này.
Chu Phục Hưng bị câu nói này chặn họng đến không nói nên lời, không thể mở miệng được nữa, sắc mặt càng tái mét, đôi mắt sắp phun ra lửa.
Trong thâm tâm Thủy Lang biết rõ tại sao mặt anh ta lại tái mét như vậy, tại sao mắt anh ta lại phun ra lửa, đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương, cô nói: “Bố mẹ đều đã không còn, nhưng vẫn chưa đến lượt anh cả và chị dâu nói chuyện, anh cả cũng không phải người lớn nhất ở dây. Hơn nữa, không phải vẫn còn có chị cả sao? Thà làm sớm còn hơn là muộn. Tôi nhìn thấy có người ở ủy ban vừa chạy tới đây, bây giờ nhờ họ xem xét việc chia nhà đi.”
“Chia nhà soa?” Chủ nhiệm uỷ ban thôn dẫn người đi vào trong sân: “Ai muốn chia nhà?”
“Không có ai…” Kim Xảo Chi vừa mới chưng ra bộ mặt tươi cười, đã bị Chu Quang Hách cắt ngang: “Tôi muốn chia nhà, chủ nhiệm Trương, phiền ông làm chứng giúp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-3-1.html.]
“Chu Quang Hách!” Chu Phục Hưng không kiềm chế được cơn giận: “Còn chưa tới lúc em quyết định việc nhà!”
“Là chia nhà vì Chu Huỷ sao?” Chủ nhiệm Trương trợn mắt, ông ấy đã đứng ở một bên lắng nghe rất lâu: “Chu Quang Hách, anh quả thực xứng đáng làm chiến sĩ nhân dân của chúng ta, anh cứu nhân dân thoát khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng, cứu nhân dân khỏi đau khổ, còn có người nữ đồng chí này nữa, hai người đều là những đồng chí gương mẫu trên con phố của chúng tôi. Tôi xin thay mặt mọi người tri ân các bạn, con phố chúng tôi cũng vô cùng sẵn lòng làm chứng cho hai người. Như thế này đi, mọi người cứ bàn bạc trước sẽ chia như thế nào, bàn bạc xong thì liệt kê một danh sách, đến lúc đó đến uỷ ban đóng dấu là được.”
Kim Xảo Chi tức giận đến mức quên mất phải duy trì nụ cười trên môi: “Chủ nhiệm Trương, ông không thể hại người kahcs như vậy được!”
“Tôi làm hại ai?” Chủ nhiệm Trương chỉ vào Kim Xảo Chi và đám người đang vây xem, nói: “Con phố này đã lâu rồi không được học tư tưởng, tôi thấy các người đều càng sống càng thụt lùi, còn không bằng một cô bé.”
Những người vốn muốn giúp đỡ nhà Chu gia khuyên nhủ Chu Quang Hách và cô bé này, lúc này đều im lặng.
“Nhanh lên.” Thủy Lang sốt ruột thúc giục: “Mau chia hai nhà đi, nếu không em sẽ không kết hôn với anh nữa.”
"Đừng!" Sắc mặt Chu Quang Hách lập tức xuất hiện vẻ lo lắng: “Anh cả, chị dâu, em biết anh chị làm vậy nhất định là muốn tốt cho em. Hiện tại có cô gái đồng ý gả cho em, anh chị cứ yên tâm đi, chờ hôm nay chia nhà xong, coi như anh chị đã hoàn thành lời dặn dò của bố mẹ, sau này chuyện của em và chị cả không liên quan gì đến anh chị nữa, bây giờ cô gái này sốt ruột, anh chị nhanh phối hợp đi.”
Lời này còn có một ý nghĩa khác đó là đã đến lúc hai người thể hiện thực sự suy nghĩ cho tôi.
Lúc trước hai người ăn nói đàng hoàng tử tể, đến bây giờ phải làm ra hành động để người của cả con phố này nhìn thấy các người thực sự là gia đình anh trai tốt thực sự suy nghĩ cho em trai.
Nếu không những lời hai người nói lúc rước, trách móc cậu mợ, trách móc chị cả, trách móc bà ngoại, thật ra là xuất phát từ lợi ích của các người, hoàn toàn không phải vì nghĩ cho em trai.
Chu Phục Hưng và Kim Xảo Chi đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt từ xanh lét chuyển sang màu đen.
Chuyện vốn là ván đã đóng thuyền lại bị một cô bé đột nhiên xuất hiện làm gián đoạn hoàn toàn, khiến bọn họ đ.â.m lao phải theo lao!
Hai người cảm thấy vô cùng đau lòng, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra biện pháp nào.
Người mợ ở một bên đột nhiên cười điên cuồng, trong giọng cười còn mang theo vẻ mỉa mai giống Kim Xảo Chi mỗi lần cô ta cười lúc trước, rõ ràng là bắt chước cô ta: “Đúng vậy, Chu Quang Hách nói rất đúng, bây giờ là lúc các người thể hiện làm anh cả chị dâu rồi đó, con gái nhà người ta còn đang đợi, các người còn đứng sững sờ ở đó làm gì? Chẳng lẽ không muốn Chu Quang Hách kết hôn, muốn gia đình mình chiếm cả bốn phòng luôn sao?"