Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 24-7
Cập nhật lúc: 2024-10-24 22:21:05
Lượt xem: 39
Trước đây bọn họ đi chân trần, sau đó Chu Quang Hách mua ba đôi giày vải màu đen đế vuông có khóa vừa chân, hai ngày qua không biết có phải Nhị Nha được ăn ngon hay không, cô bé đã cao hơn một chút, những ngón chân nhô ra trong đôi giày vải, có bốn khớp ngón chân bị đẩy lên trên tấm vải đen, rõ ràng là quá nhỏ.
Bản thân chị cả cũng mặc một bộ váy vải màu xám, cùng một cái quần đen đã bị cắt làm đôi, hai ống quần được buộc bằng dây thừng, sắc mặt từ đen đỏ khô nứt chuyển thành vàng như nến, mơ hồ để lộ ra một chút hồng hào.
Thủy Lang lấy được từ chỗ tiểu tam rất nhiều phiếu, sau đó được Chu Quang Hách đưa cho rất nhiều phiếu, lại lấy được từ chỗ đoàn công an rất nhiều phiếu, cô đưa ra lời mời: “Chị cả, chúng ta cùng nhau đi dạo cửa hàng bách hoá đi?”
Chu Huỷ ngồi trên xe lăn bị đẩy vào cửa hàng bách hóa, những ngón tay trong tay áo hơi run, trái tim cũng đập không bình thường, sau lưng đổ đầy mồ hôi.
Đây là hồi hộp, cũng là kích động, càng là cảm động.
Thủy Lang quả thực đã làm được một việc mà cô ấy có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.
Thủy Lang đưa cô ấy đi dạo cửa hàng bách hóa!
Lại là cửa hàng bách hóa trên đường Hoài Hải!
Biểu hiện của Đại Nha, Tam Nha còn hồi hộp hơn cả mẹ mình, vừa đi ngang qua những tòa nhà cao tầng, lần đầu tiên nhìn thấy những ngôi nhà như thế này, thế giới quan bị tác động mạnh mẽ, tới bây giờ còn chưa kịp phản ứng, theo sát bên người mợ nhỏ, sợ bị lạc.
Nhị Nha đã từng nhìn qua một lần, cả người nhẹ nhàng như bình thường, vừa rồi trên đường đi còn giới thiệu với Đại Nha và Tam Nha cửa hàng nơi mua xe lăn cho mẹ, cửa hàng ẩm điểm tâm quà vặt, mua thức ăn ẩm thực chỗ mua bánh bao chiên, bánh quẩy, sữa đậu nành, tiệm cơm quốc doanh có bảng hiệu lớn nhất chỗ mua đồ ăn.
Trước khi bước vào cửa hàng bách hóa, Nhị Nha đã được Đại Nha và Tam Nha nhìn bằng ánh mắt sùng bái, nâng lên trời.
Sau khi vào cửa hàng bách hóa, lại từ trên trời rơi xuống tới, ở bên người mợ nhỏ.
Cô bé chưa từng đến nơi này.
Nhìn thực sự cao cấp!
Lại có ba tầng lầu, mỗi một tầng có rất nhiều cửa hàng, có quần áo, giày dép, chai lọ, quầy hàng tủ kính, kệ dựa vào tường, chất đầy đồ đạc, mỗi một thứ ở đây bọn họ đều chưa từng nhìn thấy, mỗi một thứ đều khiến bọn họ không thể rời mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-24-7.html.]
“Hai bình kem dưỡng da.”
Thủy Lang đi đến quầy sản phẩm hóa chất hàng ngày, lấy phiếu sản phẩm hóa chất hàng ngày ra đưa cho nhân viên mậu dịch.
“Nhãn hiệu Hữu Nghị hay Nhã Sương?”
“Nhãn hiệu Hữu Nghị.”
Chủ yếu là do số lượng nhiều.
Nhã Sương chỉ một lọ nhỏ, giá còn đắt hơn một tệ.
Hai bình kem dưỡng da trắng lớn được đặt trên quầy, Thủy Lang cầm một bình lên nói: “Chị cả, bình này là cho chị và ba cháu gái dùng.”
“A? Mặt chúng ta không cần dùng đâu.”
“Mặt của mẹ con chị kém hơn với người khác sao? Sao lại không cần?”
Trong lòng Chu Huỷ cảm thấy ấm áp, cười nói: “Được rồi, em nói là được, mua gì cũng là em quyết định.”
Phía sau xe lăn có một túi đựng đồ, được cố ý thiết kế như thế, khi mua đồ ở cửa hàng bách hóa cũng không cần túi đựng, Thủy Lang để kem dưỡng da vào trong, trên tay không cần xách theo bất cứ thứ gì.
“Kem dưỡng da thật là thơm.”
Nhị Nha vụng trộm nói với Đại Nha, cả hai người đều không kiềm chế được mỉm cười, đi theo sát bước chân của mợ nhỏ.
Thủy Lang cầm tấm vải lên so lên người chị cả, màu nào cũng đẹp, hoàn toàn không chọn được, cuối cùng lấy một tấm màu đỏ hồng ra so sánh: “Chị cả, mặc dù bây giờ da chị vẫn còn vàng vọt nhưng lại rất xinh đẹp, màu này rất hợp.”
Chu Huỷ xua tay không muốn màu đỏ: “Cái này, cái này sáng quá, chị không thể mặc được.”
“Đúng là chị hợp với những màu sắc đơn giản thanh lịch hơn.” Thủy Lang chọn một loại vải không quá mỏng cũng không quá dày, chênh lệch nhiệt độ giữa buổi ngày và ban đêm rất lớn, mặc vào cũng không lạnh cũng không nóng, chọn màu vàng cánh gián, lại chọn thêm màu tím khoai môn mỏng hơn một chút, cả hai đều là vải màu nhạt: “Chị cả, chị thích không?”