Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 18-4
Cập nhật lúc: 2024-10-17 19:51:53
Lượt xem: 79
Lão Du Điều lại gần nhìn thoáng qua, một giây sau ông ấy giật lấy cuốn sổ đó với tốc độ ánh sáng, nhìn Thủy Lang, rồi lại nhìn cuốn sổ, xem đi xem lại mấy lần, càng nhìn đôi mắt ông ấy càng mở to: “Cái này là do cô vẽ à?”
“Chính là mợ nhỏ cháu vẽ.” Nhị Nha vượt lên trước trả lời, hất cằm lên: “Rất lợi hại phải không?”
Lại hù được một người nữa rồi!
“Có thật không!” Lão Du Điều không dám tin nhìn Thủy Lang: “Cô vẽ cái này tay nghề còn giỏi hơn cả phó xưởng trưởng Thạch! Mà còn giỏi hơn rất nhiều!”
Thủy Lang còn chưa kịp mở miệng nói tiếp, ông ấy đã tiếp tục thao thao bất tuyệt: “Còn thiết kế này, tôi chưa từng nhìn thấy qua, chưa từng nghe nói qua! Thiết kế không đơn giản, nhưng nhìn có vẻ dễ làm. Cô là nhân tài tự nhiên xuất hiện, vậy mà còn không có việc làm sao?”
Thủy Lang lấy lại cuốn số, lần đầu tiên không lấy lại được, cô dùng sức kéo, mới lấy lại được: “Năm mươi cân gỗ đủ không?”
“Khoảng chừng đó.” Vẻ chấn kinh trên mặt lão Du Điểu không biến mất một chút nào, còn có chút phấn khích: “Trong trường hợp này, chúng ta trước tiên không nên đến cửa hàng gỗ quốc doanh mà nên đến gặp phó xưởng trưởng Thạch, để xem ông ta có thể lấy được vật liệu gỗ không cần phiếu được không, như vậy không chỉ tiết kiệm được một ít tiền mà còn tiết kiệm được phiếu.”
“Tìm phó xưởng trưởng Thạch?”
Chu Huy đột nhiên vô thức liếc nhìn Lão Du Điều: “Bây giờ ông và phó xưởng trưởng Thạch quan hệ tốt không?”
Nếu cô nhờ không nhầm, hai người này đã là kẻ thù không đội trời chung suốt nhiều năm.
“Quan hệ của chúng tôi từ trước đến nay vẫn luôn rất tốt.” Lão Du Điều thúc giục Thủy Lãng: “Đi thôi, đi ngay bây giờ, nếu không giờ nghỉ trưa sẽ sớm kết thúc, ông ta phải quay lại làm việc.”
Thủy Lang nhìn qua chị cả, Chu Tuệ gật đầu: “Phó xưởng Thạch sống ở tòa nhà số 16.”
Mấy ngày trước, Nhị Nha đi theo mợ nhỏ ra ngoài, hai cô bé còn lại đã vô cùng ghen tị. Hôm nay chi đi trong ngõ, đi ra ngoài một lúc cũng không sao, ba bé gái đều đi theo mợ nhỏ, chạy ra ngoài chơi.
“Phó xưởng Thạch có nhà không?”
“Ai thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-18-4.html.]
Cửa trước sân mở ra, một cậu bé có khuôn mặt tuấn tú mặc đồng phục học sinh màu xanh trắng xuất hiện sau cửa, một bên vai vác cặp sách, xem ra đang chuẩn bị đi học, nhìn thấy người liền quay đầu lại nói: “Lão Du Điều.”
“Tiểu Xích tử, lão Du Điều là để mày gọi à”" Lão Du Điều gọi Thủy Lang vào cửa: “Xe vẫn đang đậu ở trong sân, phó xưởng trưởng Thạch vẫn chưa đi làm.”
"Sao ông lại đến đây?"
Phó xưởng trưởng Thạch nhìn thấy lão Du Điều, trên mặt không có nụ cười khách sáo, nhưng cũng không lộ ra vẻ chán ghét, sắc mặt rất bình thản, liếc nhìn Thủy Lang phía sau rồi nói: “Đây là ?”
“Cô vợ mới cưới của Chu Quang Hách.” Lão Du Điều không chút khách sáo ngồi xuống ghế, nhìn thấy đĩa trái cây trên bàn vuông, cũng không khách sáo lấy quả táo xanh cắn một miếng. “Ông đã làm trong nhà máy nhiều năm như vậy, đồ nội thất làm tới làm lui vẫn là những kiểu dáng cũ kia. Hôm nay tôi giúp ông mang một bậc thầy đến, để ông học tập một chút, mở rộng tậm mắt.”
“Ông nói gì?”
Một người phụ nữ bước ra từ căn phòng phía đông, mái tóc đen được buộc phía sau, mặc một cái áo sơ mi trắng sợi tổng hợp, bên ngoài khoác một cái áo len lông dê màu nâu nhạt: “Ông muốn tìm sư phụ cho Thạch Canh sao? Ông không sợ sư phụ từ trong mộ nhảy ra tìm ông gây sự sao?”
“Nếu nói chuyện ma quỷ, chỉ sợ bố tôi còn chưa kịp nhảy ra, các người đã bị phiền phức tìm tới cửa trước rồi.” Lão Du Điều quay lại nhìn Thủy Lang: “Tiểu Thuỷ, vị này chính là phó xưởng trưởng Thạch, cô đem bản thiết kế cô vừa vẽ cho ông ta xem, ông xem thử có thể lấy giúp mấy chục cân gỗ từ trong xưởng được không?”
“Ngồi xuống, nhanh ngồi xuống.” Người phụ nữ có vẻ không còn kiên nhẫn với lão Du Điểu nữa, quay mặt về phía Thủy Lang, nở ra cười hiền lành nói: “Ba bé gái này hình như đã mập lên rồi, cũng sửa soạn sạch sẽ hơn nhiều, mợ nhỏ rất tốt với các cháu phải không?”
Ba bé gái núp sau lưng Thủy Lang gật đầu
“Chào cô.” Phó xưởng trưởng Thạch nói với Thủy Lang: “Chúc cô hôn hạnh phúc, cô là muốn dùng gỗ làm đồ đạc trong nhà sao? Tại sao không mua thành phẩm?”
Khi người dân kết hôn, có thể ra đường nhận phiếu mua hai cái cắn mền, một phiếu đồ dùng trong nhà, một tủ sách, một bộ khung giường hoặc một chiếc giường, một bàn ăn, hai cái ghế và hai cái ghế đẩu, so với chỉ mua vật liệu gỗ thì rẻ hơn, còn đầy đủ hơn nhiều.
“Tôi muốn tự mình làm. "Mặc dù Thủy Lang có thể nhìn ra mối quan hệ giữa hai người là như thế nào, nhưng cô không để ý đến những khúc mắc giữa bọn họ. Hiện tại quả thực không có phiếu vật liệu gỗ, nếu có thể trực tiếp lấy được ở đây thì thì tốt quá.
“Cô tự làm?” Phó xưởng trưởng Thạch tỏ vẻ kinh ngạc: “Cô biết nghề mộc à?”
Thủy Lang cười nói: “Chỉ biết làm những thứ đơn giản.”